Phương Trúc đang trong lúc do dự, Quế Viên đã thấynàng: “Phương ma ma, sao tỷ lại tới đây?”
Phương Trúc đành phải tiến lên hành lễ: “Lệ Chi bảo tađưa thư tới cho thiếu phu nhân.”
Thời điểm còn chưa trở về đã phải báo tin, cho thấy làcó chuyện quan trọng. Lâm Cẩn Dung ý bảo nàng đi theo mình, cũng không chịuphiền Đào thị, thế nào cũng phải trở về tiểu viện của mình. Mới trở về phòng,Thủy lão tiên sinh cũng đã đến, nhíu mày nói: “Lúc bị phong hàn thì không thểuống thuốc kia, trước ngừng, chữa khỏi phong hàn thì nói sau.” Lại kê đơnthuốc, bắt mạch, đợi đến khi trong phòng thanh tịnh, Phương Trúc có thể đáp lờithì đã gần canh hai.
Lâm Cẩn Dung đem tương bảo hình cá bằng bạc PhươngTrúc mang tới để dưới đèn nhìn kỹ. Thứ này chính là Đào thị vì hôn sự của nàngcố ý nhờ người đến cửa hàng vàng bạc tốt nhất của Thái Minh phủ làm ra, tạohình hoạt bát, thợ khéo tinh xảo, mắt cá lại dùng hạt ngọc thượng đẳng, ở thâncá có bốn chữ nhỏ, Dung Mạo Cử Chỉ. Bốn chữ này tương xứng với tên của nàng,thận trọng từ lời nói đến việc làm, dung mạo cử chỉ khả quan, tiến thối có độ.Phàm là có tâm, cầm lấy thứ này liền có thể biết được là của nàng.
Nhị phòng không hẳn muốn chính xác thứ này, đại kháichỉ là muốn vật phẩm trang sức trên người của nàng, định cầm đi là muốn làm gìđây? Lâm Cẩn Dung khe khẽ thở dài, mệt mỏi nói không nên lời, nếu Lệ Chi chỉhơi chút vô tâm, thứ này không biết sẽ dẫn đến bao nhiêu phong ba.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407862/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.