“Không thấy? Ngươi không nhìn lầm chứ? Không phải làlúc lấy ra phơi nắng làm rớt trong rương chứ?” Lệ Chi vẫn đang hàm chứa tươicười, ánh mắt nhất nhất đảo qua trên mặt từng nha hoàn đang ngồi.
Anh Đào nói: “Sẽ không, Quế ma ma đã có công đạo,trước khi lấy ra phải nhìn rõ ràng, thời điểm cầm quần áo ra, là ta tự mình xemqua, khi đó vẫn là một đôi mà.” Vừa nói, vừa nhìn về phía mấy tiểu nha hoàn ánhmắt có vẻ nghi hoặc.
Rốt cuộc tuổi còn quá nhỏ, chưa trải sự đời, còn thiếukiên nhẫn, Lệ Chi mắt thấy Anh Đào sẽ mở miệng nói gì đó, lập tức liền ngăntrước cười nói: “Có lẽ vừa rồi rối ren một trận, không cẩn thận rơi xuống đâuđó cũng nên. Bằng không, tìm chung quanh xem?” Lại mỉm cười nhìn vài tiểu nhahoàn kia: “Muốn thỉnh vài vị muội muội hỗ trợ cùng tìm được không, nếu tìmkhông thấy, chỉ sợ mọi người đều khó thoát khỏi liên quan. Dù tương bảo bằngbạc này chỉ mất một cái, nhưng muốn mua bù cũng không dễ.”
Trên mặt nàng tuy mỉm cười, nói năng vẫn còn kháchkhí, nhưng cửa đã đóng lại, Trương ma ma đứng đó như môn thần, Anh Đào trên mặtlộ ra lệ khí, thể hiện không khách khí cùng hoài nghi. Vốn chỉ là đến la cà, nhưngnếu chủ tử mất đồ nhất định sẽ tính ở trên đầu các nàng, nếu có thể tìm đượcthì không nói, nếu không sẽ lục soát người và phòng ở, lúc sau mất mặt khôngthể biện giải, không bằng lúc này nên biết điều một chút. Vài tiểu nha hoànliếc nhìn nhau vài lần, không câu nệ có điều quỷ quái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407861/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.