Lục Giam không nghĩ tới Lâm Cẩn Dung sẽ có phản ứngnhư vậy, thấy Lâm Cẩn Dung vẫn không nhúc nhích đưa lưng về phía hắn, khôngkhỏi mê hoặc lo lắng, định chuyển người qua đằng trước nhìn Lâm Cẩn Dung rốtcuộc làm sao. Vừa mới đứng dậy, Lâm Cẩn Dung lại nhanh chóng nghiêng mình,không chịu nhìn hắn, thấp giọng nói: “Chàng xuất môn đã lâu rồi đúng không?”
Lục Giam theo trực giác cảm thấy lúc này tốt nhấtkhông nên cứng rắn lôi kéo nàng đối diện với hắn, theo ý của nàng có lẽ tốthơn, liền rầu rĩ nói: “Cũng vài canh giờ rồi.”
Lâm Cẩn Dung thấp giọng nói: “Chàng sớm trở về đi.Trong nhà bận rộn, đừng để người ta đàm tiếu.”
Lục gia lúc này đúng là bận rộn, phu thê hai người đềukhông có đó, tất cả đều chạy đến nhạc gia không quay về, khẳng định sẽ có ngườinói nhảm. Lục Giam trầm mặc một lát, nhỏ giọng nói: “Vậy. . . Ta đi đây.”
Lâm Cẩn Dung vẫn quay lưng lại với hắn: “Ta không tiễnchàng.”
Lục Giam lại đứng trong chốc lát, vốn định gọi nàngquay đầu cho hắn nhìn một cái, cuối cùng lại nói: “Nàng bảo trọng, uống thuốcngoan, ta đi đây.”
Lâm Cẩn Dung không quay lại, chỉ gật gật đầu.
Lục Giam liền xoay người đi ra ngoài. Lâm Cẩn Dungnghe thấy tiếng bước chân của hắn xa dần, mới quay đầu lại, đem hai ngón tay đèlên khóe mắt, ngồi trên tháp một lát, rồi lên tiếng tiếp đón bọn nha đầu tiếnvào: “Phu nhân đâu rồi? Ngày mai muốn đi Bình Tể tự đúng không? Các thứ đã thuthập xong chưa?”
Lục Giam ở trước cửa viện dừng chân, quay đầu nhìnmành cửa buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407860/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.