Lâm Cẩn Dung uống xong thuốc, lại ăn điểm tâm mà Đàothị tỉ mỉ chuẩn bị cho nàng rồi mới đến sân viện của Đào thị.
Đào thị lôi kéo tay nàng cao thấp đánh giá một phen,cười nói: “Khí sắc tốt hơn nhiều.”
Nào có nhanh như vậy? Lời này vừa nói ra, trong phòngmọi người đều nở nụ cười, Bình thị có bầu, có chút lo lắng, tính cách cũng sángsủa hơn chút, liền thanh thúy nói: “Trở về nhà mẹ đẻ, có thân mẫu đau lòng,tiểu cô ăn ngon ngủ ngon, tâm tình cũng tốt, khí sắc không tốt mới là lạ.”
Lâm Cẩn Dung liền đứng dậy cùng nàng hành lễ nói lờicảm tạ: “Đa tạ tẩu tử thay ta bố trí phòng ở, thực thoải mái, không hề giốngvới nơi đã lâu không có người ở. Vừa ấm áp lại khô ráo.”
“Không có gì.” Bình thị có chút thẹn thùng cười cười,chuẩn bị hoàn lễ, Đào thị vội kêu bọn nha hoàn đỡ lấy nàng, oán trách nói: “Conđang có bầu, lại là trưởng tẩu, thay nàng làm lụng vất vả, nàng cảm tạ con thìcon nên nhận. Nhanh ngồi đi.”
Lâm Cẩn Dung liền đỡ Bình thị ngồi bên cạnh Đào thị,Bình thị liền thuận theo: “Ta nghe Ngũ gia nói, đêm qua cô gia tặng nhân sâmcho lão thái gia cùng lão thái thái, bị lão thái gia giữ lại Thính Đào cư thảoluận hồi lâu. Khi đi ra vừa vặn nghe thấy tiểu cô thổi sao, dù bên ngoài trờilạnh, vẫn không nhúc nhích nghe xong hồi lâu.”
Đào thị còn có vài phần hứng thú: “Thật sự có chuyệnnày sao? Sáng sớm Ngũ lang lại đây thỉnh an, cũng không nghe thấy hắn nói.”Nghĩ đến Lục Giam như thế, chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407859/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.