“Thế nhân nghĩ rằng dùng Đan Sa có thể cầu TrườngSinh, ta lại cho rằng, đó là độc vật. Bao năm qua người dùng đan dược bị chếtcũng không thiếu.” Thủy lão tiên sinh từ một quyển sách cũ nát ngẩng đầu lên,nghiêm túc nhìn Lâm Cẩn Dung.
Lâm Cẩn Dung không biết nên trả lời thế nào, cúi đầuđứng ở một bên lên tiếng: “Tiên sinh là người hiểu biết y dược, luôn luônđúng.”
Thủy lão tiên sinh trầm mặc một lát, nói: “Trong thuốckia, bên trong có Đan Sa.”
Lâm Cẩn Dung tay không tự giác trở nên căng thẳng, cốgắng cười nói: “Lão bản bán thuốc đã nói, cũng sẽ không hại người.”
Thủy lão tiên sinh gật gật đầu: “Đó là tất nhiên. Chỉcần dùng lượng thích hợp sẽ không gây chết người, nhưng độc vật chính là độcvật, ngày ngày tích lũy luôn không tốt. Cho nên ta mới bảo giá của nó so vớihoàng kim, vì chính là không nên để người ta dùng nhiều.”
Lâm Cẩn Dung nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lại nghe Thủylão tiên sinh nói: “Thứ này ta vốn làm ra không nhiều lắm, giờ phút này trongtay lại không có, cũng không định làm thêm. Lúc trước ta không biết sao con lạicó, cũng không biết vì sao con phải dùng nó. Nhưng ta nghĩ đến, chắc hẳn con cónguyên nhân của mình.”
Lâm Cẩn Dung bị hắn hỏi đến mục đích cũng cự tuyệt,chỉ lặng im không nói.
Thủy lão tiên sinh vốn cũng không định nghe nàng trảlời, chỉ nói tiếp: “Con dùng không nhiều lắm, lần này ta sẽ rửa sạch cơ thể chocon một chút, ngày sau, thuốc này có thể không dùng thì đừng dùng nữa. Sức khỏecả đời bị hủy hoại thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407858/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.