“Nô tỳ đang muốn nói với người, vừa rồi Phương ma maqua đây, nói phu nhân sai nàng tới nhắc nhở người, bảo người đừng quên việcnày.” Lệ Chi không khỏi cùng Lâm Cẩn Dung đưa ra chủ ý: “Hôm nay vừa vặn chuẩnbị đồ ngon rượu nóng, thiếu phu nhân không ngại thỉnh Đại tiểu thư tới dùngbữa. Nếu nàng nguyện ý đến, thì cứ theo đó mà làm; nếu nàng không muốn đến,cũng có thể ở trước mặt phu nhân báo cáo kết quả.”
Lâm Cẩn Dung thu liễm tâm tư: “Được, ngươi tự mình đithỉnh nàng đi.” Dựa theo suy đoán của nàng, Lục Vân tâm cao khí ngạo, tất nhiênsẽ không cam chịu yếu thế mà chấp nhận. Chẳng sợ chính là nếu không nghĩ đến,cũng sẽ làm bộ như không có việc gì đến ăn bữa cơm này. Nàng thì sao, cũngkhông phải khuyên nhủ khổ sở gì, chỉ đưa ra đề nghị của Lâm Ngọc Trân mà thôi.
Lệ Chi tự lĩnh mệnh đi thỉnh Lục Vân. Trong chốc lát,vui vẻ rạo rực trở về nói: “Thiếu phu nhân, Đại tiểu thư nói thay xiêm y xongsẽ qua.”
Lâm Cẩn Dung liền phân phó đám người Quế Viên thiết hạbàn tiệc, ủ nóng rượu, chuẩn bị tiếp đãi Lục Vân. Không bao lâu, Lục Vân mangtheo không khi giá lạnh tiến vào, trên mặt sớm không còn thần sắc rầu rĩ khôngvui như lúc trước, chỉ thấy nét mặt toả sáng.
Lâm Cẩn Dung đưa mắt nhìn lại, thấy nàng mặc một thânmiên bào áo cẩm thêu hoa văn hoa mai đỏ, hoa hải đường còn khá mới, lông chồntrắng đính vào sườn áo, phía dưới là váy màu trắng ngà, đeo khối ngọc bích nhưý mà Lục lão thái thái đã thưởng, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407837/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.