Lệ Chi sáng sớm vừa dậy liền phát hiện mí mắt đangnhảy, bên trái nhảy bên phải nhảy, máy mắt trái là phát tài máy mắt phảilà tai họa, hai bên thay phiên nhảy là tình huống gì đây? Nàng phiền chán kéokéo mí mắt, giữ một lúc, không để nó nhảy tiếp.
Quế Viên nhìn thấy, buồn cười nói: “Ngươi làm cái gìvậy?”
Lệ Chi trong lòng nặng trịch, lo lắng cùng trầm trọngnói không nên lời, mặc kệ Quế Viên, chỉ hơi hơi ngửa đầu, đứng ở dưới rèm vẫnkhông nhúc nhích.
Quế Viên bĩu môi, xoay người tránh ra. Cửa viện vangnhỏ một tiếng, Trương ma ma cười nói: “Phương ma ma ngươi tới.”
Lệ Chi lập tức mở mắt, cười chào hỏi với Phương Trúc:“Hôm nay sao đến sớm như vậy?”
Phương Trúc trên trán đổ một tầng mồ hôi, không đáplời của nàng, trực tiếp bước lên bậc thang: “Lệ Chi, thiếu phu nhân đã dậychưa?”
Lệ Chi bất động thanh sắc đánh giá nàng, cười nói:“Dậy rồi, làm sao vậy?”
Tay của Phương Trúc lập tức nắm mành, vừa muốn đi vàobên trong, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, lui ra phía sau từng bước, cầu khẩnLệ Chi: “Thỉnh muội muội thay ta đi vào nói với thiếu phu nhân, ta có chuyệnquan trọng muốn bẩm báo.”
Lệ Chi vội vàng đi vào, Lâm Cẩn Dung ngồi ở trên tháp,chạm phải ánh mắt nàng, liền chậm rãi gật đầu. Lệ Chi đi qua vén mành lên ý bảoPhương Trúc đi vào, còn mình thì canh giữ ở cửa.
Phương Trúc bước nhanh tiến vào, quỳ gối trước mặt LâmCẩn Dung: “Thiếu phu nhân cứu ta!”
Lâm Cẩn Dung ngạc nhiên nói: “Đây là làm sao vậy?”
Phương Trúc run run môi, đem chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407822/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.