Lâm Cẩn Dung trở lại trong phòng, Đào thị đang pháingười tìm nàng, không khỏi trách cứ: “Còn nói giúp tỷ tỷ hỗ trợ, nháy mắt đãkhông thấy tăm hơi, ăn cơm cũng không thấy con, không phải là đang gây trở ngạithêm sao? Con chạy đi đâu vậy?”
Thấy chúng nữ quyến Ngô gia đều ở đây, Lâm Cẩn Dungliền thấp giọng nói: “Gặp cữu phụ, trong lòng hắn khó chịu, bồi hắn ở trongphòng cữu mẫu ngồi trong chốc lát.” Ngô thị đã chết, ngày sau Đào gia cùng Ngôgia quan hệ không thể tránh khỏi sẽ dần dần mới lạ, nên để bọn họ biết đến, nhưvậy tình cảm có lẽ sẽ lâu dài hơn một ít.
Quả nhiên đám người Dương thị đều động lòng, đều nóiĐào Thuấn Khâm là người si tình. Còn cùng Đào thị và Lâm Cẩn Dung nói: “Có điềuchúng ta không tiện nói, các ngươi là thân huynh muội, thân cữu chất, nênkhuyên nhủ hắn nhiều hơn, người đã chết không thể sống lại, cần phải mở lòng.”
Thừa dịp các nàng cùng Đào thị nói chuyện, Lâm CẩnDung gọi nha hoàn dẫn đường, đi đằng trước tìm Lâm Cẩn Âm: “Ta vừa rồi cùng cữuphụ nói qua, hắn cũng vui vẻ ý để ta giúp tỷ. Chúng ta là thân tỷ muội, đừngthấy ta phiền toái. Nghĩ đến chúng ta cũng không thể lưu lại đây lâu, tỷ có thểnghỉ ngơi một chút liền nghỉ ngơi đi, qua đi còn có nhiều việc phải làm.”
Có Đào Thuấn Khâm lên tiếng, mà Lâm Cẩn Dung hai năm naycũng xác thực không giống từ trước. Lâm Cẩn Âm nghĩ nghĩ, nói: “Như vậy, muộithay ta trông nom khách từ phương xa ăn nghỉ thế nào. Trừ bỏ mấy nhà Lâm, Ngô,Lục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407746/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.