Thời điểm Lâm Cẩn Dung biết được Lục lão ông khởixướng mọi người góp tiền mua đất bị nhiễm mặn ở Bình châu, Thanh châu, dự bị điđả động tân nhậm chức của Thái Minh phủ biến chúng trở thành ruộng tốt, nàngđang ngồi nói chuyện với nữ quyến thương nhân họ Mạnh cùng Đào thị.
“Hài tử Lục Giam này thật nghiêm túc, cữu phụ con đồngý góp tiền, nhưng mà trong nhà lại không có người có thể ra mặt đi làm chuyệnnày, chỉ có thể vì hắn phái quản sự dẫn đường. Mà hắn là người đọc sách da mặtmỏng, sẽ không vui làm loại sự tình này đâu, ai ngờ hắn đi theo quản sự kia,lần lượt đăng môn bái phỏng người ta, bất quá chỉ vài ngày, đã làm việc rất thỏađáng.”
Nghe Đào thị lải nhải, Lâm Cẩn Dung có chút hoảng hốt,thời điểm vu điền như nàng mong muốn sắp tới, nhưng nàng cao hứng không nổi. Cóđiều nhìn thấy Đào thị ánh mắt sáng long lanh, rất nhanh nàng liền quyết địnhnên vui vẻ, dù sao Đào thị cùng Lâm Thận Chi, Đào gia đều có lợi, mà điền sảncũng đều là của nàng. Đợi đến ngày nào đó, nàng sẽ tự xử lý nó, nàng khôngmuốn, ai cũng đừng nghĩ đến việc đụng vào.
Mùa đông năm nay, tân nhậm chức của Thái Minh phủ vừađược đề bạt thì đại sự thứ nhất chính là thu thập dân công, xây dựng mương dẫnnước, chuẩn bị dẫn nước sông Chử giang về nơi đất mặn, tạo nên vạn khoảnh màumỡ ruộng tốt. Hiệu lệnh vừa ra, chiếm được sự ủng hộ nhiệt liệt của phú hộ thếgia ở Bình châu, Thanh châu.
Đông đi xuân đến, lại là một năm nữa trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407747/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.