Không ai lại thích người ghét mình, cũng không hiểubiết mà giẫm đạp lên ý tốt của mình, thái độ như vậy của Lâm Cẩn Dung thật sựkhiến người ta giật mình cùng phản cảm. Lục Giam đầu tiên là ngẩn ra, lập tứcnhíu mày trầm mặc nhìn Lâm Cẩn Dung, sắc mặt càng trắng bệch, ánh mắt càng tămtối, môi cũng mím gắt gao hơn. Người nào quen hắn đều biết, hắn đang tức giận.
Lâm Cẩn Dung tất nhiên cũng biết, nàng đón nhận ánhmắt Lục Giam nâng cằm lên khinh miệt tà nghễ nhìn hắn. Nàng cho tới bây giờcũng không phải là nữ tử yêu kiều, có thể làm nũng, hay thích làm nũng, tuyrằng yếu đuối im lặng nhường nhịn, nhưng cũng có sự kiêu ngạo cùng tự tôn,chẳng qua sự kiêu ngạo cùng tự tôn của nàng chỉ có thể dùng vẻ trầm mặc cùngánh mắt khinh miệt biểu lộ ra mà thôi.
Nàng còn nhớ rõ, biểu tình của nàng lúc này là điềuLục Giam oán hận nhất, hóa ra nàng và hắn còn có thể cãi nhau, lúc nàng mệt mỏivô thố, chỉ cần thể hiện tư thế này, hắn sẽ ghét cay ghét đắng đẩy cửa rời đi,nàng cũng có thể được yên tĩnh một lúc. Mà chuyện nàng làm hôm nay, chính làmuốn khiến Lâm Ngọc Trân, Lục Vân, Lục Giam từ nay về sau không muốn nhìn thấynàng nữa, cho nên có thể chọc cho mấy người này phiền chán bao nhiêu, nàng sẽlàm bấy nhiêu.
Lục Giam không biểu hiện ra phẫn nộ kịch liệt nhưtrong ấn tượng của Lâm Cẩn Dung, lúc ban đầu kia bởi vì bị nàng tự dưng mắngchửi mà sinh ra phẫn nộ, sau đó, mày càng nhíu chặt, còn mang theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407642/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.