Ngô Tương lặng lẽ nghiêng mặt nhìn động tác của LụcGiam, thấy hắn không nhìn mình, trên mặt cũng không có biểu tình tức giận hayxấu hổ, không khỏi cảm thấy có chút không thú vị, xoay người lại đối diện vớiLục Giam tiếp tục thổi sáo, muốn Lục Giam lại nhìn mình, nhưng Lục Giam cũngkhông chịu liếc hắn một cái.
Một khúc nhạc kết thúc, quả nhiên lại có tiểu tỳ đạptuyết mà đến, trịnh trọng mời hai người: “Các tiểu thư đều ở Trúc đình đangthưởng tuyết ngắm mai, nghe thấy tiếng sáo, đều thực kính nể, cho mời nhị vịthiếu gia đi qua cùng náo nhiệt.”
Ngô Tương thu hồi cây sáo, mới bước được một bước,chợt nghe Lục Giam trầm giọng nói: “Lấy tâm tình này của ngươi, ngươi cũng đãthua nàng một bậc. Ngươi chắc chắn sẽ thua!”
Hắn lại càng muốn thắng! Ngô Tương giận dữ, dừng chânquay đầu nhìn về phía Lục Giam, Lục Giam cũng đã thi thi nhiên nhiên đi về phíatrước.
Bên trong bảy tám chậu than bằng đồng dùng than bạcthản nhiên đỏ rực, khiến Trúc đình gió lùa bốn phía vô cùng hoà thuận vui vẻ.Các thiếu nữ khoác áo choàng lông cừu, dùng lò sưởi cầm tay tinh xảo, ngồi vâyquanh một chỗ nói chuyện đùa giỡn.
Phía sau có bọn nha hoàn đứng chắn gió, đằng trước cómỹ thực tinh xảo cùng trà nóng, giương mắt ngắm cảnh tuyết xinh đẹp, chóp mũilại ngửi thấy hương thơm mát lạnh của mai vàng. Tình cảnh này, cho dù người cónỗi lòng không vui như Lục Vân, Lâm Ngũ, cũng đều tươi cười thật sự.
Mà từ chỗ sâu bên trong rừng mai chậm rãi đi tới mộtđôi thiếu niên khiến mọi người hai mắt đều sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407643/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.