“A Dung!”
Lâm Cẩn Dung ngẩng đầu, thấy Dương Mạt và Tri châutiểu thư, mang theo đám người Lệ Chi tươi cười đi về phía bọn họ, liền cườinói: “Sao muội lại tới đây?”
Dương Mạt nói: “Bên trong náo nhiệt quá chừng, takhông quen, vừa mới nghĩ đến việc đi dạo, ta liền rủ nàng đi tìm tỷ. Đi đi, dẫnchúng ta đi thăm vườn mai nhà cô cô của tỷ đi?”
Lâm Cẩn Dung cúi mắt cười nói: “Sợ là khiến muộn thấtvọng rồi, số lần ta đến đây không nhiều lắm, cũng không quen.”
Dương Mạt liền cười nói: “Có liên quan gì chứ? Chúngta tùy tiện đi dạo là được rồi.”
Lâm Cẩn Dung vốn không có tâm tình đi thăm chốn cũ,nhưng đảo mắt nghĩ tới một khả năng khác, vì vậy cũng nghe theo. Nàng rất thíchDương Mạt, Dương Mạt từ nhỏ được sủng ái, tuy rằng ngây thơ, cũng rất quangminh đại khí, chưa bao giờ bắt nạt nàng. Có điều Dương Mạt vốn là người GiangNam, sang năm tới sẽ bị đưa trở về chờ gả đi, ban đầu các nàng còn gửi thư chonhau vài lần, đưa lễ vật, nhưng sau đó nàng mọi chuyện không như ý, dần dầnchặt đứt liên lạc với Dương Mạt. Có thể cùng bằng hữu cũ du ngoạn, nàng cũngrất cao hứng, huống chi có lẽ… Cũng không nhất định —- tuy rằng không dễ dàng,nhưng đường đi cho tới bây giờ đều là mình mưu tính, vận may sẽ không vô duyênvô cớ rớt xuống trên người ai.
Ba người tản bộ vô mục đích, Lâm Cẩn Dung cùng DươngMạt tùy ý nhàn thoại, Tri châu tiểu thư tuổi còn nhỏ, cũng thích vui đùa, khôngthích phong cách của hai người, liền kêu nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407641/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.