Lần này Lâm Ngọc Trân cũng không dám mạo hiểm tìm lácây để làm nền cho đóa hoa hồng Lục Vân nữa, mọi người cũng thức thời, đều tĩnhlặng xem Lục Vân viết chữ vẽ tranh. Lục Vân được cổ vũ tinh thần, muốn tìm lạithể diện, ngay tại đương trường vẽ hoa mai, còn đề một câu thơ do chính nàngnghĩ ra.
Công bằng mà nói, với độ tuổi này của nàng đã là rấtkhá, chuyên tâm bồi dưỡng tài nghệ, cũng có linh khí. Vì thế mọi người đều khenngợi nàng gấp bội, Lâm Ngọc Trân trên mặt rốt cục cũng tươi cười thật tâm,nhiệt tình tiếp đón mọi người tiếp tục dùng trà đàm thoại.
Thừa dịp đang náo nhiệt, Lâm Ngũ sầm mặt đứng trướcLâm Cẩn Dung nói: “Tứ tỷ tỷ, tỷ ra đây, ta có việc muốn nói với tỷ.”
Lâm Cẩn Dung thấy rõ thần sắc Lâm Ngũ, hơi hơi có chútgiật mình.
Lâm Ngũ lòng đầy căm phẫn, vẻ mặt bất bình. Lâm CẩnDung hoàn toàn khiến Lâm Ngọc Trân cùng Lục Vân mất vui, nàng vốn nên cao hứng,nhưng đó là trong tình huống không gây ảnh hưởng tới ích lợi bản thân nàng, vìvậy giờ phút này, người mà nàng ghét nhất chính là Lâm Cẩn Dung.
Lâm Ngũ thật sự thích Lục Giam đến mức này rồi sao? Thậmchí không chút do dự vội tới vì Lục Vân ra mặt? Kinh di qua đi, Lâm Cẩm Dungngược lại có chút buồn cười: “Ngũ muội muội có chuyện gì?”
Lâm Ngũ thở phì phì nói: “Ta có việc muốn hỏi tỷ, tỷcó ra đây không? Nếu không về sau cũng đừng cầu ta giúp tỷ nữa.”
Lệ Chi nghe vậy, cực kỳ tức giận, Ngũ tiểu thư này sựcho rằng bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407640/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.