Lâm Cẩn Dung vừa nghe thấy thanh âm này, liền biếtđược là ai, nàng nhìn cũng không nhìn Lục Giam không biết khi nào đã đứng bêncạnh nàng, chỉ lãnh đạm nói: “Lục gia Nhị biểu ca, ta không hiểu lời huynhnói.” Lập tức xoay người bước đi, khi đi lên nàng theo khóe mắt liếc qua rừngtrúc, nơi đó đã không còn một ai – chắc hẳn đang đàm luận cao hứng, cho nên LâmNgũ tiểu thư đã dẫn bọn họ đi đến nơi khác du ngoạn, vì sao Lâm Ngũ tiểu thưkhông quấn quít lấy Lục Giam?
Bất quá Lục Giam thật ra đang nhắc nhở nàng, nàng điđến chỗ rẽ lại thấp giọng phân phó Lệ Chi: “Ta ở đây, ngươi sai người đến nóivới Đào gia Đại biểu ca một tiếng.”
Một mảnh hảo tâm lại bị lạnh nhạt, đây là chuyện LụcGiam chưa từng gặp qua, đặc biệt là với một nữ tử trẻ tuổi. Đối với việc hônnhân này, trong lòng hắn cũng biết tuyệt đối trốn không thoát, bộ dáng của mấynữ nhi Lâm gia cũng không kém, mấu chốt là phẩm hạnh.
Trước mắt xem ra, Lâm Lục tiểu thư, Lâm Thất tiểu thưkiêu hoành hung hăng không cần phải nói, Lâm Ngũ tiểu thư ôn nhu dễ gần. Cóđiều Lâm Tứ tiểu thư này, lúc trước mặc dù hình như có chút si mê với mình,nhưng sau đó cảm giác đem đến vừa văn tĩnh lại có đảm lượng, mà nhìn nhữngngười khác, như Ngô Tương, Lục Luân đều nguyện ý giúp nàng, trước sau như một,bởi vì thân phận của hắn, hắn cũng không thể nhận hết sủng ái của trưởng bối,lại liều mạng thải đạp cốt nhục nhà mình, cho nên đã nói ra câu đó, cũng có ýtứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407617/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.