Đào thị một bên trốn tránh một bên lớn tiếng nói: “Lụcnha đầu, Thất nha đầu trước mặt mọi người thất lễ khiến người mất mặt, bà bà vìvậy mà trút giận lên ta sao? Đây không phải là đánh giá phiến diện, cho rằng Tứnha đầu có lỗi muốn nàng nhận hết tội sao? Còn nói là vì muốn tốt cho nàng, rõràng chính là ủy khuất nàng, nàng có thể được lợi gì chứ?”
“Phụ nhân chanh chua, nghiệt chướng nhà ngươi! Khiếnta tức chết mất!” Lâm lão thái thái chạy một lúc cũng không thể đuổi kịp nhitức, mệt thở hồng hộc, tức giận đến sắc mặt trắng bệch, cũng không dám gây rađộng tĩnh lớn, chỉ sợ nếu để người khác nghe thấy sẽ mất hết mặt mũi.
Lâm Cẩn Âm ở một bên rình coi thấy tình thế không ổn,vội vọt lên, ôm cổ chân Lâm lão thái thái, quỳ gối trước mặt bà gấp giọng nói:“Tổ mẫu bớt giận! Mẫu thân con trời sinh tính quật cường bộc trực, dù miệng nóinhư vậy, nhưng cũng không cố ý chống đối lão nhân gia người, làm ra việc bấthiếu kia. Thỉnh tổ mẫu đừng cùng nàng so đo, muốn đánh thì đánh tôn nữ nhi đây!Chuyện vừa rồi, quả thật là Lục muội, Thất muội vô lý, mọi người đều thấy.Nhưng tổ mẫu nói cũng đúng, Tứ muội là tỷ tỷ, càng nên khuyên nhủ, che chở muộimuội mới phải. Nhưng tuổi nàng chưa lớn, khó tránh khỏi đôi lúc chưa phân rõthị phi đúng sai, chuyện qua đi con sẽ dạy dỗ nàng thật tốt.”
Lâm lão thái thái cũng bất quá chỉ muốn phô trươngthanh thế, sự tình giơ quải trượng đánh nhi tức như vậy, bà tự nhận dòng dõithư hương như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407616/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.