Tay Thẩm Nguyệt bị anh nắm chặt đến nỗi có chút đau. Cô nhăn mặt, nói với anh.
"Thiên Hàn, mau bỏ em ra. Đau quá!"
Nghe cô nói vậy, anh lập tức bỏ ra rồi đẩy cô ngồi vào trong xe. Anh ra lệnh cho trợ lí Văn bước ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. Thẩm Nguyệt ngồi sát mép ngoài, gần cửa ôtô, xoa xoa tay. Cô hậm hực nói :
"Sao phải kéo em ra đây làm gì? Em còn phải làm việc nữa!"
Nói rồi, cô toang mở cửa, nhưng đã bị tay anh chặn lại, kéo cô ngồi sát về phía mình. Anh thấp giọng nói :
"Em phải làm đến mức độ này sao? Để tay bị thương, còn để người khác bắt nạt như vậy, em chịu nổi sao!"
Lồng ngực của Thẩm Nguyệt có chút khó chịu, khóe mắt bỗng chốc cay xè, cô cúi đầu, khàn giọng nói :
"Có gì mà không chịu nổi chứ? Lúc trước chẳng phải em cũng như vậy sao?"
Nhìn cô gái của mình như vậy, Âu Thiên Hàn thực sự rất đau lòng. Anh hận không thể đem cô nhốt ở trong nhà, ngày ngày chăm sóc, nhìn ngắm, yêu thương.
"Thẩm Nguyệt, anh nhớ em!"
Âm thanh trầm bổng này lọt vào tai Thẩm Nguyệt, làm cô ngẩn người, tim đập loạn xạ. Sao anh lại thổ lộ chứ? Sẽ làm cô sụp đổ mất thôi! Thẩm Nguyệt nhắm mắt, cố phớt lờ những lời nói từ anh. Cô lên tiếng :
"Chúng ta đã chia tay rồi!"
Âu Thiên Hàn nhìn cô xoay người rời đi mà chẳng thể làm gì. Anh nhắm mắt, xoa xoa hai thái dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/2377496/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.