Suốt đoạn đường về, cả người Lập Viễn Sa phát ra loại khí lạnh vô cực. Im bặt như pho tượng. Một lần cũng không thèm hé môi. Chỉ tập trung lái và lái.
Về tới nhà thì liền chạy lên phòng, vào toilet ở lì trong đó cả tiếng đồng hồ còn chưa thấy mặt mũi ra sao.
Đợi thêm 5 phút nữa. Cánh cửa cuối cùng cũng hé mở. Lập Viễn Sa trong chiếc áo choàng tắm bước ra, đi thẳng sang phòng thay quần áo mà không thèm ngó ngàng đến Đài Thái Ngữ lấy một cái ra làm sao.
Thái Ngữ nhìn dáng lưng ấy khẽ thở dài. Thứ mà cô ghét nhất chính là bộ mặt này của Lập Viễn Sa. Không nói không rằng, đằng đằng sát khí khiến người có lỗi như càng thêm tội vậy. Cảm giác khó chịu vô cùng.
Đài Thái Ngữ bỏ tập bản thảo trên tay xuống rồi đứng dậy đi theo cô.
- “Sa bình tĩnh lại chưa? Có thể nghe em nói?”
Viễn Sa vẫn tỏ vẻ chưa mấy quan tâm. Sau hàng chục chiếc áo bị ném lên ghế thì cô cũng lấy bừa một cái với khuôn mặt khó ở định lướt qua Đài Thái Ngữ một lần nữa.
- “Lập Viễn Sa! Nghe em đã!”
Đài Thái Ngữ nắm tay cô lại…
- “Tại vì em nghĩ những chuyện đó đã qua rồi nên không nhất thiết phải nói chứ không phải là em không muốn cho Sa biết. Hơn nữa, việc ở công ty đã đủ nặng nề rồi, em không hề muốn chuyện không vui của nhà em làm ảnh hưởng đến tâm trạng Sa.”
- “Đồng ý. Đài Di Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-co-cho-nao-cho-chung-ta/2693620/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.