ải qua một quãng thời gian rất lâu trước khi cánh cửa lại mở ra và lầnnày, tôi sẽ không đơn thuần chấp nhận sự giải tỏa về thể xác nữa. Dĩnhiên trừ khi sự giải tỏa thể xác đó bao gồm đấm vào bụng Caleb và cưỡng bức anh ta đến bất tỉnh.
Tôi gầm gừ khi nghe tiếng bước chân tiến lại gần mình, thầm lặng cầu xin kẻ đang hứng chịu cơn thịnh nộ của tôi là Caleb chứ không phải một vịkhách không mời. Một tiếng cười tự mãn và tôi biết đó là anh ta. Tôikhông thể ngăn mình cảm thấy nhẹ nhõm một cách sâu sắc.
“Em thấy sao rồi, Vật Cưng?” Ngay lúc đó tôi chỉ muốn chửi rủa anh tamột cách thậm tệ, nhưng cỗ máy lại khởi động lần nữa, và tất cả những gì tôi có thể làm là ngăn mình không hét lên. Suốt cả đêm, tần suất xuấthiện của dòng xung điện ít dần đi. Tôi tự hỏi liệu đó có phải lòng nhântừ mà vị khách bí ẩn của tôi đã nói đến không. Dù vậy nhưng cường độ của xung điện rất mạnh, và việc đó đã kéo dài nhiều giờ rồi. Chúng vừa đemlại sung sướng lại vừa đau đớn, mà khuynh hướng đau đớn thì đang tăngdần lên. Khi dòng điện cuối cùng cũng buông tha tôi, tôi không thể ngănmình khẽ sụt sịt phía sau miếng vải bịt miệng ướt đẫm trong miệng.
“Tệ quá nhỉ?” anh ta nói, nhưng tôi biết những lời đó hoàn toàn chẳng có chút gì là cảm thông so với điều anh ta đã làm cả. Tôi hít vào thật sâu khi anh ta tháo những chiếc kẹp khỏi người tôi.
“Tôi ghét anh!” tôi hét lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529972/quyen-2-chuong-16-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.