“Cô thật sự rất ướt đối với một trinh nữ đấy.” ông ta nói, và một lần nữa,cả người tôi đỏ lên vì hơi nóng và sự xấu hổ. “Nhưng thế cũng chẳng cógì sai đâu.” Ông ta đang cười đó sao? Sợ hãi đâm xuyên qua tôi. Tôi mong người đàn ông này sớm rời đi và Caleb sẽ quay lại để thả tôi ra. Mộtkhoảng lặng dài kéo theo sao, bị ngắt quãng bởi những tiếng sụt sịt khekhẽ và tiếng hít vào thi thoảng của tôi khi tôi cố giữ tiếng khóc lócnhỏ nhất có thể.
Cuối cùng, ông ta lên tiếng, “Xin lỗi, cô gái đáng yêu. Tôi sẽ sớm rờiđi thôi và tôi sẽ không làm hại cô đâu. Chỉ là tôi thấy tò mò. Có lẽ,khi chủ nhân thật sự của cô cho phép, tôi có thể khám phá kĩ hơn sự tòmò của mình.” Tôi cố tập trung vào việc ông ta nói sẽ không làm hại tôivà thở hắt ra nhẹ nhõm, ra lệnh cho bản thân bình tĩnh lại và nước mắtngừng rơi.
“Caleb rất…say mê cô,” ông ta nói và bật cười khe khẽ. Đó dườngnhư là một câu bông đùa tôi chẳng mấy thích thú. “Cô có yêu anh takhông?” ông ta bỗng nhiên hỏi.
Tôi không đáp gì. Tôi đã quá mệt mỏi, quá sốc và sợ hãi để trả lời rồi.
“Tôi luôn có thể mở máy lại,” ông ta nói.
“Không!” Tôi hét lên trước khi kịp ngăn mình lại.
“Tôi đã nghĩ cô sẽ nói thế,” ông ta nói.
“Tôi không biết,” tôi thì thào.
“Giải thích xem.”
“Tôi chưa yêu bao giờ. Làm sao tôi biết được.”
Felipe bật cười ha hả, “Ai cũng biết cả, cô gái yêu quý ạ. Cô cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529971/quyen-2-chuong-16-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.