“Ăn sáng ngoài ban công nhé?” Tôi hỏi với vẻ phấn khích nhiều hơn cần thiết.
Anh mỉm cười. “Em nghĩ đây là gì, một kì nghỉ à?” Tôi cảm thấy lồng ngực mình hơi nhói lên khi anh buông lời trêu chọc. Tôi nghĩ mình thích lênđỉnh thế này hơn. Không phải do lời trêu chọc, mà là do cái cách anhcười khi làm thế.
“Không,” Tôi rụt rè nói.
Anh lại duỗi người rồi đặt hai bàn tay ra sau đầu, sau đó nhìn tôi vẻ hoài nghi. Một nụ cười tươi kéo căng môi anh.
“Em có…hôn tôi vào sáng nay không?” Hơi nóng lập tức dâng lênkhiến mặt tôi chuyển đổi phải đến tám sắc đỏ khác nhau. Tôi phải cố gắng lắm mới chống lại được thôi thúc vùi mặt vào gối.
Giết tôi đi. Giết tôi ngay đi!
Tôi thậm chí không thể lên tiếng, chỉ lắc đầu một cách dứt khoát, nhưngánh nhìn trong mắt anh cho tôi biết rằng anh biết tôi đang nói dối.
“Có. Em có.” Lần này, sự châm chọc của anh có hơi đau đớn. Tôi thật sựrất xấu hổ, biết rằng anh sẽ không dễ gì cho qua, nước mắt tôi bắt đầudâng lên.
“Không, tôi không có!” Tôi nói một hơi và cảm thấy những giọt nước mắt nóng hổi lăn xuống má.
Anh đảo mắt rồi ngồi dậy. Đặt một ngón tay dưới cằm, anh nâng đầu tôi lên. “Thật à? Nước mắt sao, Mèo Con? Em đã hôn tôi. Trái với ý tôi, nếu phải nói thêm. Tôi mới nên là người khóc lóc chứ nhỉ?”anh nói. Rồi anh cười rống lên khi tôi vùi mặt vào gối một lần nữa.
“Ôi thôi nào!” anh nói với tông giọng khó chịu và cúi mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529956/quyen-2-chuong-13-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.