Giận dữ lóe lên trên gương mặt cô. “Không hề có một dấu vết vĩnh viễnnào trên người tôi cả, Reed, không hề. Anh không biết đã bao nhiêu lầnanh ấy ở đó để giữ chặt tôi mỗi lần tôi chắc chắn rằng mình sẽ tan vỡđâu. Anh ấy là một con quái vật,” cô nức nở, “Tôi biết chứ. Tôi biết, và …chuyện đó không còn quan trọng với tôi nữa.”
Phụ nữ khóc lóc khiến anh không biết phải làm gì. Họ gợi cho anh quánhiều về mẹ đẻ của anh, nằm trên ghế trường kỷ, run rẩy và cầu xin anhtìm cách kiếm thêm thuốc cho bà. Anh thường hoảng loạn vào những thờiđiểm như thế, biết rằng nếu Greg về nhà và thấy mẹ, gã sẽ đánh bà rồichuyển cơn thịnh nộ sang anh. Lúc đó anh chỉ mới bảy tuổi, nhưng anhbiết cách trốn tránh trong một lúc. Anh sẽ tóm lấy áo khoác, hôn mẹ củamình, hứa sẽ quay về với thuốc của bà và rồi rời đi. Có một quý bà lớntuổi, Bà Kavanaugh, sống cách đó vài dãy nhà. Mỗi khi mọi chuyện trở nên tồi tệ, anh sẽ ở lại nhà của bà ấy, ăn bánh quy và xem trò chơi truyềnhình cho đến khi mẹ anh, hay Greg, đến tìm.
Mẹ của anh là một phụ nữ yếu đuối, một con nghiện quan tâm đến chuyệnđược yêu thương bởi một gã vũ phu hơn là yêu thương chính con trai mình. Matthew đã cố nhiều năm trời để giúp mẹ mình cai nghiện, nhưng đến cuối cùng, bà vẫn không thể không dùng. Vào một đêm, khi đã quá phê thuốc để có thể tự vệ, bà đã bị Greg đánh đến chến. Matthew đã không có ở nhà,anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529939/quyen-2-chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.