“Tôi từng bịa ra cả một trang dữ liệu về một người, được gọi là A-míp GiángSinh. Cô thấy đấy, tôi không phải một thợ làm bánh giỏi giang gì, tôitừng làm bánh quy cho mọi người trong văn phòng. Lúc ra lò chúng méo mókinh khủng. Vị không tệ đâu, cho cô biết đấy, nhưng chúng chả ra hìnhthù gì hết. Không hề giống mấy cái bánh quy tròn cùng loại.”
Tôi nhìn vào cái áo len bạch tuộc của cô ta. Tôi khá chắc chẳng có thứgì làm ra từ đôi tay người phụ nữ này coi cho được hết, huống gì là dùng đến.
“Vậy nên tôi đã để lại một mảnh giấy bên cạnh đám bánh quy. Đó là mộtcâu chuyện giải thích làm sao mà một ngôi làng nhỏ gần K2…Cô biết đó làmột ngọn núi lớn, đúng chứ?” Cô ta nhìn tôi để chắc chắn rằng tôi vẫnlắng nghe.
Tôi nằm xuống giường và cau có với trần nhà. Người y tá cùng thuốc của tôi ở chỗ quái nào rồi?
“Dù gì thì họ cũng đã làm một bộ phim về nó. Không phải đám bánh quy của tôi đâu,” cô ta cười khúc khích, quá thích thú với bản thân mình, “…màlà ngọn núi. Cô có thể tưởng tượng được chuyện họ sẽ làm phim về mấy cái bánh quy của tôi không? Thế nên, tôi đã bịa ra câu chuyện về việc mộtngôi làng gần K2 đã đón mừng một người được gọi là A-míp Giáng Sinh thay vì là Ông già Noel. Ông ta luôn bí mật lẻn vào nhà – a-míp có kíchthước hiển vi mà, đó là lý do nếu một người là a-míp thì sẽ vô cùng lénlút – vào đêm Giáng Sinh và để lại quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529912/quyen-2-chuong-4-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.