Đặc vụ Reed đã quay lại vào sáng nay, chuẩn bị cho một buổi phỏng vấnnữa, đó là do anh ta gọi thôi, còn tôi thì xem nó là một buổi thẩm vấn.Tiến sĩ Sloan đến đây trước anh ta một tiếng. Tôi quan sát, vẻ thờ ơ,khi cô ta yêu cầu Đặc vụ Reed bước ra ngoài cùng mình. Anh ta ném chotôi ánh nhìn khó chịu lúc rời đi. Tôi đoán anh ta nghĩ tôi là một conchuột. Nhưng tôi chả quan tâm, vì như thế có nghĩa là tôi được giữ imlặng lâu hơn chút nữa. Khi Tiến sĩ Sloan quay lại, cô ta trông rất căngthẳng. Có vẻ những gì nghe được đã khiến cô ta tức giận. Nếu tôi đangkhông kiệt sức vì đau buồn thì có lẽ tôi đã mỉm cười rồi.
Lúc này cô ta đã bình tĩnh lại. Cửa phòng tôi đã đóng lại, giam giữchúng tôi bên trong, song cô ta lại chẳng hỏi tôi câu nào…là chưa thôi.Tôi đu đưa người tới lui, nâng niu bức ảnh của Caleb trong tay khi ngồitrên giường. Anh thật đẹp đẽ. Tôi yêu anh rất rất nhiều.
Tiến sĩ Sloan ngồi trên một chiếc ghế gần góc phòng, đang đan móc mộtchiếc áo len. Quả là một kiểu dáng kì lạ - trừ khi cô ta có thú cưng làmột con bạch tuộc cần mặc áo. Đã vài lần tôi vô cùng muốn hỏi cô ta thứđó là cái quái gì.
Cô ta bắt gặp tôi đang nhìn chăm chú.
“Việc này khiến hai tay tôi bận bịu,” cô ta nói với nụ cười buồn. “Đãrất nhiều lần tôi trở thành người cuối cùng người ta chọn để trò chuyện. Vậy nên tôi chỉ ngồi xuống và đan móc thôi. Tôi hiểu các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529911/quyen-2-chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.