“Em có đói không?” hắn hỏi, dịu dàng và chậm rãi.
Tôi cảm giác như thể anh ta đang nói rằng tôi chẳng còn lựa chọn nàokhác ngoài đầu hàng. Cuối cùng thì anh ta cũng sẽ lấy được thứ mình muốn từ tôi mà thôi. Tôi trêu ngươi anh ta bằng sự im lặng. Đôi khi anh talại cười khẩy với tôi. Và rồi, bóng ma của Caleb dường như rõ ràng hơn.
Khi tôi không thể trả lời, những ngón tay bên phải của hắn lại lướt qua bên dưới bầu ngực phải của tôi.
Riêng hôm nay, anh ta là người quay đi trước và hướng sự chú ý trở lạivới chiếc máy tính xách tay trước mặt. Anh ta gõ gõ rồi lướt qua mớthông tin tôi không thể thấy.
Tôi đột ngột hít vào và tránh người khỏi sự đụng chạm của hắn, áp chặt đôi mắt nhắm nghiền lên cánh tay bị trói phía trên đầu.
Chầm chậm, anh ta với tay lấy chiếc cặp da đặt dưới sàn, bên cạnh ghếngồi và lôi ra vài bìa hồ sơ màu nâu. Anh ta mở một trong số đó ra vàghi chép trong khi cau mày.
Môi hắn mơn trớn vành tai tôi…
Tôi biết.
Tôi biết Caleb không có ở đây. Đầu óc tôi loạn hết rồi. Thật sự mà nói,tôi thấy rằng Đặc vụ Reed là một người đàn ông rất ưa nhìn. Không điển trai như Caleb. Nhưng anh ta vẫn tạo cho tôi ấn tượng mạnh mẽ tương tự như thế. Mái tóc đennhánh dường như hơi dài nếu tính đến nghề nghiệp anh ta đang làm, songnó vẫn được chải chuốt ngay ngắn không chê vào đâu được. Anh ta vậntrang phục đúng chất nhân viên FBI hạng A: sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529896/quyen-2-chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.