Trông Đặc vụ Reed có vẻ chán nản. Tôi cho là anh ta cũng nên như thế.Anh ta hít sâu một hơi nữa rồi nhìn tôi bằng ánh mắt nói rằng, ‘Đượcrồi, là cô yêu cầu đấy.’ Anh ta cúi xuống và cầm lên tập hồ sơ màu nâuđã xem trước đó. Anh ta mở nó ra, nhìn vào đó, rồi nhìn sang tôi.
Hắn nghiêng người tới và giơ mẩu thức ăn thơm ngon trước môi tôi.
Trong một giây, trông anh ta hơi do dự, nhưng rồi chuyển sang quyết tâmhơn. Anh ta lấy ra một trang giấy từ tập hồ sơ và bước về phía tôi, mảnh giấy nằm lỏng lẻo trên tay. Tôi gần như không muốn xem nó là gì, nhưnglại không thể kiềm được. Tôi phải nhìn. Tim tôi chao đảo! Mọi tế bàotrong cơ thể bất chợt hát vang. Nước mắt khiến mắt tôi đau nhói, và mộtâm thanh vui buồn lẫn lộn vụt thoát khỏi miệng trước khi tôi kịp ngănlại.
Là một bức ảnh của Caleb! Là bức ảnh gương mặt đẹp đẽ, khắc nghiệt củaanh. Tôi muốn nó ghê gớm đến độ vươn tay ra, những đầu ngón tay duỗithẳng để tiến gần hơn với hình ảnh của anh.
Với nỗi nhẹ nhõm không chút xấu hổ, tôi há miệng ra nhưng hắn đã giật tay lại.
“Cô biết người đàn ông này chứ?” Đặc vụ Reed hỏi, nhưng giọng điệu chothấy rõ là anh ta biết tôi có biết. Đây là trò chơi của anh ta. Một tròhay ho. Qua những tiếng nức nở nghẹn ngào, tôi lại với tay về phía bứcảnh. Đặc vụ Reed giữ cho nó vừa ngoài tầm với của tôi.
“Đồ khốn kiếp,” tôi thì thào bằng giọng khàn khàn, nhìn trân trân vàomảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529897/quyen-2-chuong-1-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.