“Tôi biết chuyện này không dễ dàng với cô. Những gì cô đã trải qua…” Tôi nghe cô ta nuốt xuống. “Tôi thật không thể tưởng tượng nổi,” cô ta nóitiếp. Thật sặc mùi thương hại, mà tôi thì không muốn điều đó. Không phải từ cô ta. Người phụ nữ vươn tới chạm vào tay tôi và ngay lập tức tôirụt người lại. Tiếng leng keng chói tai khi tay tôi đập vào chấn song ởthành giường nghe như nguy cơ bùng phát bạo lực. Tôi thì còn hơn cả sẵnsàng sử dụng bạo lực nếu cô ta còn cố chạm vào tôi lần nữa.
Cô ta giơ hai tay lên và bước lùi lại. Hơi thở tôi bắt đầu ổn định hơnvà quầng đen vây lấy tầm nhìn của tôi tan đi, cho đến khi cả thế giớitrở nên rõ ràng và đầy màu sắc một lần nữa. Lúc này, khi cô ta đã lôikéo được sự chú ý của tôi, tôi nhận ra cô ta không đơn độc. Có một người đàn ông đi cùng cô ta. Anh ta nghiêng đầu nhìn trân trân như thể tôi là một câu đố cần được giải đáp. Ánh nhìn đó quen thuộc đến đau đớn.
Tôi xoay đầu về phía cửa sổ, quan sát thứ ánh sáng tràn vào phòng qua tấm mành nằm ngang. Dạ dày tôi quặn thắt. Caleb. Tên anh khẽ vang lên trong tâm trí tôi. Anh đã từng nhìn tôi như thế. Tôiluôn tự hỏi tại sao, bởi anh dường như có thể đọc được suy nghĩ của tôi. Toàn thân tôi đau nhức. Tôi nhớ anh. Tôi nhớ anh nhiều lắm. Nước mắtmột lần nữa lại lăn dài khỏi khóe mắt tôi.
Tiến sĩ Sloan không hề bỏ cuộc, “Cô cảm thấy thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529895/quyen-2-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.