“Caleb…”
“Không phải đâu, em biết đó.” Hắn hẳn đã đọc được vẻ bối rối trên mặttôi và mong chờ nó, bởi ngay lập tức hắn đã nói tiếp, “Trong khi ngủ. Em đã nói không phải tất cả đều là lỗi ở em, điều đó đúng đấy – em chẳngcó lỗi gì ở đây hết. Nó…Chỉ là không phải thôi.”
Có một nút thắt chặt cứng nơi cổ họng tôi. Mặc dù đã rất cố gắng, tôivẫn không thể nuốt nó xuống được. Nó đã mắc kẹt ở đó, bóp nghẹn tôi.Những ngón tay Caleb trượt trên tấm trải giường về phía chân tôi, sau đó khựng lại rồi rút về vị trí cũ. Tại sao hắn không thể cứ là một tênkhốn độc ác, vô cảm để tôi biết rõ được vai trò của hắn và của tôichứ?Tại sao hắn cứ liên tục biến đổi từ lạnh lùng và khó tha thứ, sangdễ chịu và ấm áp?
“Bọn chúng đã làm gì với em hả, Mèo Con? Em nói với tôi được không?” Mimắt hắn khép lại và tôi tự hỏi hắn đang che giấu điều gì. Có phải là vìtôi? Không có lý chút nào. Hắn đã tra tấn, giam cầm, đánh đập và cưỡngép tôi vào những hoàn cảnh vượt ngoài sức tưởng tượng kia mà. Còn bâygiờ, bây giờ hắn có cảm giác…gì đó với tôi sao?
Một giọng nói trong đầu gợi nhắc rằng, mặc cho mọi chuyện hắn đã làm với tôi, sẽ luôn có điều gì đó giống như lòng nhân từ hiện hữu. Phải, tôivẫn còn sống, và hắn vẫn chưa cố làm những gì bọn thú vật kia đã làm.Với bọn chúng, tôi không phải một con người. Tôi hiểu rõ giới hạn cuốicùng giữa điều Caleb đang làm cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-dark-duet-series/1529883/quyen-1-chuong-13-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.