Chương trước
Chương sau
Chuyện gì đã xảy ra với anh vậy Caleb? Ai đã làm thế này với anh? Và tại sao bây giờ anh lại làm chuyện đó với tôi? Tôi nhìn gương mặt hắn, những đường nét cứng rắn nhưng lại không để lộ ra thái độ thường thấy. Song tôi vẫn cảm nhận được nó.
Ở một thời điểm, trong toàn bộ những kiến thức thu thập được từ phim ảnh và các bài phát thanh, tôi nhận ra sự mãnh liệt của loài người và lý do mình bị thu hút bởi thế giới tưởng tượng đó. Từng tác phẩm đều gắng thể hiện thân phận con người, trong mọi mặt tốt, xấu và tồi tệ nhất. Banđầu, nó chỉ là phiên bản mở rộng cuộc đời của chính tôi, phản chiếu lạimột cách lạ kì trong thế giới ‘hư cấu’ đó.
Mỗi câu chuyện đều muốn, không – là cần - phải tiết lộ sự mongmanh, mối ràng buộc kết nối con người ta vào những điều họ làm và nhữngngười họ nghĩ đến trong đầu. Những câu chuyện đó có chút thật và đôi khi kinh khủng, song con người vẫn chỉ là con người, các phần nhỏ không thể nào nói lên hết được toàn bộ câu chuyện. Tôi đã nhìn thấy nhiều phầnkhác nhau của người đàn ông mang tên Caleb này. Toàn bộ con người củahắn sẽ ra sao, không được che chở và dễ tổn thương ư? Người đàn ông nàylà ai mà có thể làm thế này với tôi, với bất kì ai, và vẫn có thể sốngtốt? Còn tôi là loại người nào đây, khi có thể nhìn thấy chút lươngthiện bên trong hắn vẫn còn cứu rỗi được? Sao tôi lại thử làm vậy chứ?Nhưng rồi, quan trọng hơn cả, tại sao hắn lại cố?
Hắn chờ đợi. Tôi chờ đợi. Tôi muốn thúc giục, muốn đào sâu hơn, nhưnghiểu rằng làm thế chỉ đẩy hắn ra xa hơn mà thôi. Hắn đã đưa ra lời thách đấu. Hắn sẽ chỉ cho đi khi được nhận lại, và nếu muốn biết nhiều hơnnữa, tôi sẽ phải là người khiến hắn chịu ơn mình. Có lẽ càng biết nhiềuvề nhau bao nhiêu, chúng tôi càng xích lại gần bấy nhiêu, và có thể,biết đâu được, tôi sẽ thuyết phục được hắn ngừng việc tổn hại mình.
Đầu hàng, hắn từng nói thế. Hắn đã muốn tôi đầu hàng. Không chỉ về thểxác. Mà cả tinh thần. Tôi sẽ cố. Tôi sẽ cố vì hắn. Chứ không phải vì tên đàn ông tàn bạo, khó hiểu đang ngồi cạnh tôi, không phải vì Caleb. Tôisẽ cố vì người lạ mặt điển trai bên dưới đó. Người tôi đã gặp trên vỉahè vào cái ngày định mệnh kia - người đàn ông vô danh. Tôi sẵn sàng cốgắng tìm hiểu anh ấy, từng chút một, còn điều xảy đến sau đó, cứ để sốphận quyết định. Tôi là người mở lời trước vì hắn ta không làm thế. Cólẽ vì hắn không thể.
“Một phần trong tôi thực sự thấy mừng – vì đã thoát khỏi cuộc đời cũ.”Tôi có thể thấy hắn ta rất ngạc nhiên trước sự chuyển hướng của cuộc trò chuyện giữa hai chúng tôi; và cảm giác thật tuyệt khi khiến hắn bấtngờ. “Không phải thế này tốt đẹp gì hơn, nhưng ít ra anh muốn tôi quaylại…tôi không nghĩ mẹ mình sẽ như anh.” Tôi liếm đôi môi khô khốc vàbuộc mình tiếp tục. “Bà ta nghĩ rằng tôi đã tự mình sa vào chuyện này.Rằng tôi đã bỏ đi…rằng tôi là một con điếm. Nhưng lúc nào bà ta chẳngnghĩ vậy chứ.” Khối nghẹn nơi cổ họng tôi trôi xuống thay vì đi ngượclên. Ngạc nhiên làm sao, các cơ bắp của tôi thả lỏng ra. Thật tuyệt khinói ra được hết tất cả. Tôi từng kể nhiều chuyện trong quá khứ choNicole nghe, nhưng thế này rất khác. Caleb rất mạnh mẽ. Hắn ta sẽ khôngnao núng. Chẳng hiểu sao tôi lại biết hắn có thể chịu đựng được sức nặng mà không thấy khó chịu với cảm giác nặng về và khó chịu đi kèm với nó,hệt như Nicole vậy. “Bà ta ghét bản thân mình, và tôi lại là một phầncủa bà, hiển nhiên rồi.”
Hai mắt Caleb chầm chậm mở ra, chân mày cau lại, chăm chú lắng nghe. Tôi tiếp tục nói, “Năm tôi mười ba tuổi, mẹ bắt gặp tên bạn trai của mìnhđang hôn tôi. Hay đúng hơn là bà phát hiện chúng tôi đang hôn nhau. Gãnhỏ tuổi hơn bà, là một kẻ nhập cư đang tìm kiếm thẻ xanh. Mẹ tôi thìlại đang tìm một người đàn ông không thể rời bỏ bà.”
“Tên gã là Paulo.”
“Tôi chưa bao giờ muốn gây rắc rối cho mẹ cả. Tôi chỉ muốn giống nhữngđứa con gái khác, mặc những thứ họ hay mặc, làm những điều họ hay làm.Nhưng bà lại quá khắt khe.
“Tôi kiểu như…,” nước mắt tôi trào ra, “Tôi khá là…thích thú cái cách gã nhìn tôi. Đám con trai ở trường chẳng bao giờ nhìn tôi cả, anh biếtđấy. Lúc nào tôi cũng mặc mấy cái đầm dài thượt, xấu xí hết. NhưngPaulo…gã nhìn tôi như thể tôi là tạo vật đẹp đẽ nhất gã từng thấy vậy.”
Phía bên kia tấm trải giường, những ngón tay Caleb chầm chầm lướt đếnchỗ tôi. Trước khi hắn kịp rút lại, tôi ngập ngừng lật ngửa lòng bàn tay trên giường. Không nói một lời, những ngón tay hắn đan vào tay tôi.“Chuyện gì xảy ra tiếp theo?” Giọng hắn thô ráp, pha lẫn chút cảm xúctôi không phân biệt được.
“Mẹ tôi đang ngủ. Tôi thì ở ngoài phòng khách để xem TV. Khi đó trên kênh Cinemax đangchiếu một bộ phim của Shannon Tweed.” Caleb không hề nhận ra tên nữ diễn viên của dòng phim khiêu dâm hạng nhẹ nổi tiếng nhất mọi thời đại. Nó khiếntôi gần như mỉm cười. Có gì đó rất ngây ngô trong chuyện đó. Sự ngây ngô bên dưới lớp mặt nạ giả dối của Caleb.
Hắn siết tay giục tôi kể tiếp. Tôi có cảm giác như đã có người theo phemình, và sự mỉa mai của chuyện đó vẫn chưa thoát khỏi tôi. Mẹ đã khônghề tin tôi, nhưng tôi biết, tôi biết, Caleb sẽ tin. Bởi vì tôi đã nói đó là sự thật.
“Có…một cảnh nóng. Tôi thì ở một mình, vậy nên tôi…bắt đầu chạm vào ngực mình. Tôi biết xem cảnh đó là sai trái, nhưng…mọi điều tôi làm đều saihết.” Tôi siết bàn tay mạnh mẽ của Caleb trong tay mình khi nỗi lo lắngtăng lên và sự nhục nhã xưa cũ đe dọa sẽ xé nát phần còn lại trong conngười tôi.
“Paulo đã bắt gặp tôi. Lúc đó gã đang mặc một chiếc quần con nhỏ xíu vàtôi có thể thấy gã đang cương cứng vô cùng. Tôi chưa từng thấy quachuyện đó trước đây. Họ không đưa mấy thứ đó lên phim.” Nước mắt chảynhiều hơn nữa xuống mặt tôi, che mờ tất cả. Tầm nhìn của tôi chìm ngậptrong những kí ức như màu nước.
“Tôi đã cố đứng dậy đi ngủ nhưng gã đã ngăn tôi lại. Gã đang say. Tôi có thể ngửi thấy mùi bia trong hơi thở của gã khi gã ấn tôi trở xuốngtrường kỷ. Gã đã đặt tay lên áo dây của tôi. Tôi bảo gã hãy dừng lại.Nhưng…gã nói rằng nếu tôi không chịu hôn gã thì gã sẽ mách với mẹ chuyện tôi đã làm.” Tôi vô thức bật khóc nức nở.
“Không sao đâu, Mèo Con, em không cần phải kể thêm nữa.” Cơ thể Caleb ởsát bên tôi, hơi ấm của hắn bao trùm lấy tôi, song hắn chỉ đơn giản nắmlấy tay tôi mà thôi.
“Không! Tôi phải kể hết chuyện đã xảy ra…tại sao bà ta không còn yêuthương tôi nữa.” Tôi nhắm nghiền hai mắt, nguyền rủa chính mình bằng nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Tôi muốn hắn ta biết câu chuyện này của tôi. Tôi muốn hắn làm điều hắn luôn làm sau mỗi lần tôi dốc lòng tâm sự. Tôi muốn hắn xóa tan đi mọi nỗi đau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.