Ta nhích đầu gối, mới thấy buổi chiều nay hơi oi.
Mẫu thân ta nghe toàn bộ chuyện, vừa nhìn A Thăng vừa xoay vòng đ.á.n.h giá.
Đến đoạn rượu quế hoa thì bà cười, đến câu “tiết kiệm được mười lượng” thì bà bật cười thành tiếng, đập bàn dừng tiếng khóc của phụ thân.
“Con đã nghĩ kỹ rồi thì cứ theo ý con.”
Bà trao cho ta giấy khế đất trên núi.
Còn một năm nữa ta mới mười tám, mười tám mới được thành thân.
Từ đó, dưới tên ta trong sổ hộ tịch, có thêm một phu quân, Chu Thăng.
5
A Thăng cứ thế mà ở lại trong nhà ta.
Trong tộc có nhiều người bất bình, kẻ thì châm chọc, kẻ thì giễu cợt.
Họ vốn tưởng sẽ gả ta đi cùng một khoản hồi môn lớn, chẳng ngờ ta lại thật sự rước phu quân về.
T.ử Tô đùa rằng hắn giống phu quân ta nuôi từ bé.
Trước kia hắn làm việc phải lấy tiền công, giờ thì đến cả số tiền ấy cũng vội vàng mang giao cho ta.
Chiều nào cũng vậy, hắn lĩnh tiền từ tay quản sự xong liền chạy nhỏ tới trước phòng ta, tự tay đưa cho ta.
Ta đếm đủ, cất vào chiếc hộp nhỏ, rồi lau mồ hôi trên trán hắn hai cái, hắn lại đỏ mặt bỏ chạy.
Một ngày chỉ có hai mươi văn, chẳng đáng bao, nhưng ta lại thấy vui lắm khi nhận.
Phụ thân ta mà trông thấy, thế nào cũng gõ lên vai hắn một cái, nói:
“Chạy nhốn nháo trong viện, chẳng có tí khuôn phép nào cả.”
T.ử Tô đang thêu giá y trong phòng ta, ta vừa cất tiền vừa ngoảnh lại nhìn nàng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-du-ninh/4891202/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.