Hắn còn có thể không đồng ý sao? Hắn thật sự không đồng ý.
“A Thăng từ chối rồi.”
Phụ thân ta vuốt chòm râu, vẻ mặt như cười mà chẳng dám cười thật.
“Nữ nhi ngoan của ta, nhà ta giàu có, tiếng tăm lại vang xa, sao hắn xứng nổi với cửa nhà ta. Đừng bướng bỉnh nữa, hãy chọn tú tài mà phụ thân tìm cho đi, đứa nhỏ ấy thì vui mừng lắm.”
Ta buông bàn tính xuống.
Mẫu thân ta mỉm cười nhặt lên. “Không vội, vẫn còn sớm mà.”
Thì ra là phụ mẫu nuôi của nhà họ Chu không đồng ý, người đến dạm hỏi còn chưa uống xong ngụm trà đầu tiên đã bị đuổi ra ngoài. A Thăng vốn chưa hề mở miệng.
Ta biết mà, sao hắn lại thật lòng từ chối được.
Nhưng ta vẫn muốn gặp hắn một lần.
Nam nhân mặt đỏ bừng, ngồi ngay ngắn bên ngoài cửa sổ.
Ta nhìn nghiêng gương mặt hắn.
“Dưỡng phụ, dưỡng mẫu dưới gối chỉ có mình ngươi, không muốn gả đi cũng là lẽ thường tình. Ta tuy có chút cảm mến ngươi, nhưng cũng không thể ép người làm điều không muốn.”
Ngón tay hắn khẽ co lại, nắm chặt hai tay.
Ba năm trước, vào mùa thu, dưỡng phụ A Thăng lâm bệnh, cần gấp một khoản tiền lớn, hắn mới đến làm thuê gặt lúa.
Từ năm đó trở đi, xuân hạ thu đông, năm nào hắn cũng đến nhà ta làm việc.
Là một người trầm mặc, quen cúi đầu, hạ ánh mắt nhưng mỗi lần thấy ta, hắn luôn lén nhìn một cái.
“A Thăng, ta chỉ muốn nghe câu trả lời của ngươi thôi, ngươi cũng không đồng ý sao?”
Giọng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-du-ninh/4891200/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.