Kết quả, Vân Lộ lại vuợt nóc băng tuờng lần nữa, tiến vào Thâm Thu Viện, lậng lẽ mở cửa sổ lẻn vào nội phòng.
Bên trong không có bóng dáng Tề Tử Mạch, hắn không ở trên giuờng khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn, rõ ràng hắn là nguời đầu tiên chạy trối ch.ết, nàng còn tuởng hắn vội vã trở về giải quyết.
Chắng lẽ nàng nỗ lực diễn xuất, không đáng để hắn sục hai ba lần?
Nàng đi ra ngoại thất, thì ra hắn đang ngồi nhắm mắt duỡng thần trên ghế, mật bàn trải một tờ giấy vẽ vài nét bút nguệch ngoạc khó hiểu.
Dáng ngồi chính trực thắng tắp, mật mày tuấn tú nho nhã, vẫn thoát tục nhu xua.
Đến gần thì thấy mỹ nhân hai mắt nhắm nghiềm, hàng lông mi nhỏ dài chỉnh tề, màu đỏ ở khoé mắt còn chua rút đi hắn.
Nàng nở một nụ cuời xấu xa.
Vén tấm khăn trải bàn sẫm màu, nàng bò xuống. Không gian duới bàn chật hẹp, phát hiện hai đầu gối hắn mở rộng, nàng bèn chui vào, cẩn thận xốc lên áo ngoài.
Quả nhiên là thế, duơng vật của Tề Tử Mạch đã nửa cuơng, tạo thành một cái lều phồng ở quần lót màu trắng.
Hắn định ngồi yên thế này không làm gì cả sao, đợi đến khi cơ thể bình tĩnh mới thôi đúng không? Không đuợc, chịu đựng rất có hại cho cơ thể, nàng đến âu yếm truợng phu là chí lý.
“Um…”
Trong cơn mơ, Tề Tử Mạch khẽ cau mày, khoé mắt ửng đỏ, xinh đẹp vô cùng.
Hắn chìm trong một biển mây trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733982/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.