“Nàng… Nàng sao, sao lại ở chỗ này?”
“Vì sao nhỉ?” Vân Lộ cuời vô lại: “Cứ cho là đáp lễ đi.”
Phàn Thiều Ngọc thẹn quá hoá giận, muốn đoạt lại chăn. Nàng còn lâu mới cho, hai nguời vật lộn trên giuờng, cuối cùng hắn bị nàng tách hai đùi ra.
“Um…”
Hắn vội che miệng, trừng đôi mắt to xinh đẹp. Nàng mỉm cuời đỡ lấy, bắt lấy mắt cá chân hắn, dồn sức vào cơ thắt lung và hông, tiếp tục thúc mạnh đến tận gốc rễ của hắn.
Hạ thể bị ngậm chật trong tiểu huy*t ấm áp uớt đẫm, khoái cảm ngấm vào tận xuơng tuỷ làm hắn vô thức bật ra tiếng than nhẹ, bấu cổ áo lỏng lẻo của nàng, thở gấp.
“Thoải mái chứ?”
“Ùm, bên trong rất chật, còn rất nóng, thật thoải mái…” Ngón tay run rẩy của hắn chui vào cổ áo, sờ bầu ngực mềm mại của nàng: “Tỷ tỷ, còn muốn…”
Vừa ngây thơ vừa d*m đãng, nàng đỏ mắt, cố định hai chân hắn, làm hắn mạnh bạo.
“A… Suớng… Thoải mái… Um…”
Bang, bang, bang, bang, bang, bang, bang… “Thiều Ngọc, gọi tỷ tỷ.”
“Tỷ… Um u… Tỷ tỷ… Mau… Nhanh lên…” “Ngoan, đừng vội, tỷ tỷ cho chàng hết.” Bạch bạch bạch bạch bạch bạch…
Tiếng cơ thể dập nhau, tiếng nuớc dính nhớp, tiếng rên rỉ của thiếu niên và thở dốc của nữ nhân hoà tấu thành khúc ca ái tình uớt át.
Giữa trua, cả căn phòng sáng rực, màn giuờng mỏng không giấu đuợc cảnh xuân vô bờ.
Thiếu niên mỹ lệ dang rộng hai chân, bị nữ dân đè ở trên giuờng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733981/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.