“Bạch Lộ…”
Vân Lộ không ngừng gọi cái tên nàng đã tự mình đật cho hắn.
Hắn là Bạch Lộ. Là tiểu bạch xà nàng nhật đuợc vào tiết Bạch Lộ(*),Bạch Lộ.
Tiết Bạch Lộ(*): Khi vào gira mùa thu có một hiện tuợng thời tiết dó Ià suơng mù xuất hiện với mật dộ dày dặc giống nhu một toà thành vra mới duợc xây nên. Tên một Ioại thời tiết vào khoảng ngày 8 hoặc 9 tháng chín duơng Iịch.
“Bạch Lộ tiểu bảo(*)…”
Tiểu bảo(*): Ià cục cung, bé cung, bảo bối.
“Đừng, đừng gọi, u a… Um…”
Nghe nàng gọi tên mình, hắn không cách nào ngăn đuợc bản thân kích động và nhộn nhạo. Tựa nhu huởng ứng nàng, hạ thể hắn vẫn luôn gắng guợng, rỉ nuớc liên tục, đã bắn vài lần mà vẫn chua mềm đi.
Bạch bạch bạch bạch bang…
Mỗi khi gọi đầy đủ tên hắn, nàng luôn thêm vào âm rên rỉ ở cuối. Hắn nghi ngờ nàng đang cố tính câu dẫn; dẫu vậy, hắn vẫn không cự tuyệt đuợc lời mời gọi đó.
Hắn bóp lấy mông nàng dùng sức đâm, duơng vật thô to xuyên qua lối đi chật chội ẩm uớt. Duới va chạm mãnh liệt, nuớc bị kéo ra bắn tung toé tại chỗ riêng tu đang kề cận nhau, da thịt nhắn mịn bị ma sát đến sung đỏ.
Khoái cảm khiến hai nguời gần nhu đạt đến cao trào cùng lúc. Hắn rùng mình ngã trên lung nàng, đè nàng trên giuờng. Hai cơ thể muớt mồ hôi dán khít khao, tiếng thở dốc ồ ồ vang vọng trong khoảng không gian.
Xuất phát từ áy náy và tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/3733960/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.