Buông xuống một chậu nước sạch và vải bông, Thanh Mai lui xuống, đóng cửa lại. Điều kiện nơi này khác xa với Vân phủ xa hoa luôn có nước ấm để tắm gội, có thể lau mình đã là không tệ.
Vân Lộ nhúng ướt miếng vải bông, xoay người đưa cho Hoắc Cần: “Ngươi dùng trước đi.”
Hoắc Cần không từ chối, nhận lấy lau mặt rồi đưa cho nàng. Vân Lộ bất động, nhíu mày nhìn chằm chằm hắn.
Hắn khó hiểu.
“Phía dưới thì sao? Không lau à?” Chiến trường trong xe khi đó dính nhớp, mới chỉ lau qua loa.
“…”
Dưới, phía dưới?! Hắn đờ người, cầm vải ướt trong tay mà cứ như đang cầm một củ khoai lang nóng.
“Yên tâm đi, ta sẽ xoay người, không nhìn ngươi đâu. Ngươi cứ cởi y phục, lau sạch sẽ một phen mới ngủ ngon được.” Nàng không ý thức được lời mình nói có bao nhiêu kì quái, lưng đưa về phía hắn trông hết sức chính nhân quân tử.
Hắn không ngờ nàng sẽ trực tiếp như thế.
Khi xuất binh, một tháng không tắm rửa là chuyện bình thường. Có một số nữ nhân còn cởi sạch trước mắt mọi người rồi nhảy tủm xuống giữa sông, vả lại hắn đã nhiều lần lõa thể cá nước thân mật với nàng…
Không biết vì duyên cớ gì, suy nghĩ trong đầu bỗng trở nên phức tạp.
“… Sẽ làm dơ nước.”
Hơn nửa ngày mới nghe được hắn ấp a ấp úng nói, nàng cười: “Ngươi yên tâm, bồn nước này là cho ngươi dùng, ta sẽ đi lấy một chậu mới.”
Nếu nàng đã nói thế, hắn đành thuận theo vậy, cởi áo ngoài và áo trong, lau xong thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175487/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.