Vân Lộ cho rằng hắn chỉ bệnh hơi nặng, còn tính toán cho hắn vay tiền chữa khỏi bệnh trước, rồi bồi dưỡng giáo dục hắn, sau này sẽ từ từ lấy lại vốn.
Ai ngờ người tính không bằng trời tính, e là nàng phải lo hậu sự cho hắn.
Dông tố bên ngoài ầm ầm giáng xuống, gió lạnh nháy mắt ùa vào, ánh nến màu da cam nhấp nháy trên mặt cả hai. Nàng lờ mờ cảm thấy sắc mặt Lý Thâm có vẻ càng kém hơn so với ban nãy.
Lau xong vết máu, hắn vo khăn đặt một bên, không nhìn nàng, thấp giọng nói với thái độ phá lệ dõng dạc:
“Lần cho chịu đầu tiên, Vân lão bản và Lý Thâm đã kí hợp đồng, lấy một vật phẩm làm thế chấp. Nếu Lý Thâm không trả được tiền sẽ cam tâm tình nguyện hai tay dâng vật phẩm ấy lên, và toàn bộ nợ nần của Lý gia sẽ được xóa bỏ. Vân lão bản còn nhớ chứ?”
Hợp đồng là Vân Lộc kí, sao nàng biết được?
“Thanh Mai, có việc này không?”
“Bẩm chủ thượng, đích thực có chuyện hợp đồng, nhưng cả quá trình là được tiến hành trong bí mật, ngoại trừ ngài và Lý công tử, không có người thứ ba biết được nội dung.” Thanh Mai trả lời đúng sự thật.
Nàng bừng tỉnh đại ngộ. Khó trách Vân Lộ sẽ phá lệ đồng ý cho chịu, thì ra là Lý gia có đồ vật nàng muốn. Mà thứ đó sẽ là gì mà có thể khiến nàng ta từ bỏ một ngàn lượng? Là trân bảo? Hay bí kíp võ công?
“Vân Lộc và… à, ta muốn nói, đồ vật ước định giữa ta và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175486/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.