“Ta bỏ cuộc, ta… không còn sức nữa…”
Hắn không ý thức được giọng điệu xin tha của mình vừa đáng thương lại đáng yêu biết bao.
Nàng cười vỗ vỗ tay hắn: “Đừng lo, ta chỉ muốn nhìn xem chàng có bị thương hay không thôi, mở chân ra ta nhìn nào, nhé?”
Ửng hồng trên mặt vừa thối lui ngay lập tức trở về.
Nàng trông có vẻ vô cùng nghiêm túc, còn dụng tâm thắp sáng nến, nhìn khu vực giữa hai chân đang dạng ra của hắn.
Tuy rằng đã làm nhiều chuyện xấu hổ trước đó, nhưng không biết vì sao đến giờ này hắn vẫn còn thẹn thùng, lấy đôi tay che kín mặt, trốn tránh không dám nhìn thẳng vào nàng.
“Còn tốt, chỉ hơi sưng đỏ thôi.”
Vân Lộ sai người hầu đun nước ấm cho cả hai tắm rửa, đệm giường cũng thay nốt.
Tang Nô cho rằng nàng muốn đi ngủ, nhưng không ngờ nàng lại đột nhiên yêu cầu hắn bày ra tư thế thẹn thùng kia. Lúc đầu, hắn vốn có ý định cự tuyệt, nhưng chỉ cần đối diện với ánh mắt dịu dàng của nàng, thì một chữ hắn cũng không nói nên lời.
“Chàng ngoan nào, để ta bôi thuốc cho chàng.” Nàng nói.
Hắn cắn môi, gỡ tiết khố xuống, nằm trên giường, lấy tay che mặt lại, rồi từ từ mở chân ra.
Ngay khi mở ra hộp dược chuyên trị chỗ tư mật, một mùi hương dịu ngọt liền xông vào mũi, nàng quệt một lượng dược lớn, một tay áp đùi hắn về trước ngực làm hạ thể hoàn toàn hiện ra trong tầm mắt, bên tai truyền đến tiếng kháng nghị yếu ớt.
“Ta, ta không cần đâu…”
“Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175456/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.