Tang Nô mở hai mắt mông lung nhìn người trước mặt, người mà hắn không thể tin sẽ trở thành nữ nhân của mình.
Mặt nàng ửng hồng, tóc đen tán loạn, mồ hôi chảy đầm đìa, hai hàng lông mày anh khí nhíu chặt lại đầy vẻ nhẫn nại.
Nàng giúp hắn ra hai lần, còn chính mình thì lại...
Tề Tử Mạch nói nàng không phải Vân Lộc, mà nàng xác thật đã không còn là nàng trước kia, may mắn không phải, cũng may mắn vì người đó là nàng.
Đời này, hắn cảm tạ trời xanh.
"Thê chủ..."
Nàng thương tiếc khôn nguôi hôn hầu kết hắn: "Ta đã nói sẽ làm chàng thoải mái mà."
"Thê chủ, nàng ngồi lên đi." Hắn thẹn thùng yêu cầu, không ý thức được dáng vẻ nũng nịu của bản thân hiện tại, duỗi tay lôi kéo ngọc thể được cố định bởi dây thun.
Hắn luôn dễ dàng phá vỡ lớp phòng tuyến cuối cùng của nàng.
"A a... Thê, thê chủ... Chậm... Quá nhanh... A ư..."
Bạch bạch bạch...
"Tang Nô, chàng giỏi quá... A... Cứng nữa..."
Nàng cưỡi hắn, thần tốc phun ra nuốt vào ngọc hành, tay đồng thời cầm lấy ngọc thể, thọc vào rút ra hậu huyệt của hắn.
Với tư thế mà cả phía trước và phía sau đều bị tấn công cùng lúc như bây giờ, khoái cảm ập đến dồn dập làm cả người hắn sướng rơn, mồ hôi, nước mắt, cả nước miếng cứ mất khống chế tuôn ra.
"Đừng... Đừng chạm vào nơi đó... Chậm một chút... Á... Thê chủ, cho ta, cho ta... Ưm... Ta muốn... Nhanh hơn nữa..."
Hắn như đang chìm trong cơn mê sảng, chỉ biết bật ra từng tiếng rên rỉ đứt đoạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175455/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.