“Sao chàng lại nói cho Tang Nô chuyện đó?”
Xe ngựa vừa khởi hành, Vân Lộ liền mở miệng hỏi.
Tề Tử Mạch quang minh chính đại đùa nghịch đuôi tóc của nàng, nghe vậy cũng chỉ thản nhiên đáp: “Hiện tại, ta và đệ ấy là người thân cận nhất bên cạnh nàng, nếu chúng ta đều biết, nàng cũng nhẹ nhàng hơn phần nào.”
“…” Nàng cảm thấy thật ngoài ý muốn khi nghe được suy nghĩ của Tề Tử Mạch.
“Yên tâm, ta có chừng mực.”
Hắn bỗng nở nụ cười tràn đầy tự tin, nháy mắt làm tim nàng đập loạn xạ.
“May mắn chàng là của ta, bằng không ta thật muốn trở thành tội phạm…”
Tai Tề Tử Mạch đỏ lên, nhưng khi thấy Vân Lộ dường như không ý thức được điều mình đang nói có nghĩa gì thì liền làm bộ trấn định, nắm chặt quạt, rồi đổi đề tài.
“Nàng biết quẻ bói mệnh của Vân Lộc lúc chào đời không?”
“Ta không biết, thật ra quẻ bói mệnh đó ta có nghe Thanh Mai nói qua, phong tục văn hóa của Đại Diệu quốc, có phải là mệnh định cả đời khi lọt lòng không?”
“Trong khoảng thời gian nghi ngờ thân phận của nàng, ta đã sai người điều tra tất cả manh mối khả nghi.”
“À.” Thật đúng là thành thật.
“Tuy rằng hoang đường nhưng quẻ bói đó là thứ duy nhất có thể giải thích cho toàn bộ chuyện này, nó tiên đoán rằng ‘vô chủ chi khu, ác duyên quấn thân, hồn tiêu nghiệt trường, nhị nhị trở về, trọng dắt sinh duyên, tình diệt phúc diệt, tình toàn lộc toàn’, mà ngày nàng xuất hiện vừa hay đúng vào ngày sinh nhật lần thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chu-cuc-ac-con-duong-chuoc-ai-nam-phu/1175457/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.