Cửa khép lại một cách nhẹ nhàng không chút tiếng động, Huyết Thần Hy đi lang thang dưới trăng để hóng mát, lửa dục bị Âu Dương Giai Tuệ đốt lên nhưng không được giải toả, trong người thật khó chịu.
- Sư phụ.
Từ đâu Hàn Tuấn Sảng bay ra hù Huyết Thần Hy một phen. Nhìn gương mặt tươi cười của hắn cứ như có chuyện gì vui lắm vậy.
- Đến tìm ta có việc gì?.
Huyết Thần Hy nhàn nhạt hỏi.
- Tèn ten, người xem đi sẽ rõ.
Hàn Tuấn Sảng thần bí nói, rất cao hứng đưa cho Huyết Thần Hy một bức hoạ.
Huyết Thần Hy nghi hoặc nhìn cuộn giấy trên tay Hàn Tuấn Sảng, không nhanh không chậm mở ra.
- Ngươi vẽ cái gì vậy, sao giống đứa trẻ bị dị tật thế?.
Huyết Thần Hy nhịn không được cười lên trước tài hội hoạ của Hàn Tuấn Sảng.
- Đâu, đây là Phượng Nguyệt Thiền đó, đồ nhi vẽ theo lời miêu tả của mấy đồng học khác, bộ xấu lắm sao sư phụ?.
Hàn Tuấn Sảng nhăn mặt hỏi, hắn đã cố ý chọn ra một bức đẹp nhất trong cả chục bức bị lỗi nhẹ để đem đến cho sư phụ xem, thế mà sư phụ không khen còn chê thẳng ra mặt, thật tủi thân quá đi!.
- Mắt thẩm mỹ của ngươi có vấn đề à. Nhìn đây này, cái đầu thì tròn như quả trứng, tóc mà cứ tưởng đâu là cọng mỳ, ngũ quan không cân xứng, thân hình chẳng khác số tám là mấy, tay chân thì giống chiếc đũa. Đây là con người à?.
Huyết Thần Hy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953391/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.