- Sự việc đã rành rành ra như vậy, học viên Mặc Ca còn chối. Vậy nói đi, tối hôm qua học viên ở đâu, làm gì, có nhân chứng không?.
Lịch Liêu lớn giọng hỏi.
Con ngươi Bà La Mặc Ca dao động nhìn bao ánh mắt nghi ngờ của mọi người đang nhìn hắn, chuyện xấu hổ như vậy làm sao nói ra được nhưng không nói thì sẽ bị đổ tội.
- Tối qua chẳng phải ngươi đem cho ta dĩa bánh hay sao, ta ăn xong liền bị tiêu chảy nguyên một đêm, sức lực đâu mà bước ra khỏi phòng, làm sao mà đi trộm cá được.
Bà La Mặc Ca nhìn Cung Bối Lạc, cắn răng nói.
Mà cũng quá lạ đi, bị tiêu chảy chỉ cần uống thuốc là sẽ khỏi, thế nhưng Bà La Mặc Ca đã uống bao nhiêu là đan dược trị tiêu chảy nhưng cũng không thuyên giảm dù chỉ một chút.
Còn phải nói nữa sao, độc do Định Kiệt chế ra nào đơn giản như vậy.
- Ta nào có đem cho người dĩa bánh nào đâu.
Cung Bối Lạc lắc đầu phủ nhận.
- Cái gì, tối qua ngươi cũng bị tiêu chảy sao?.
Ngô Phong bất ngờ hỏi, hắn cũng đồng cảnh ngộ với Bà La Mặc Ca, thức nguyên đêm để trực nhà xí.
- Đêm qua ta cũng bị sau khi ăn bánh do ngươi đem đến đó Ngô Phong.
Tôn Vãn Y trừng mắt nhìn Ngô Phong, chán ghét nói.
- Nè, bánh ta ăn là do ngươi cho ta mà.
Ngô Phong cãi lại, rõ ràng người đem điểm tâm qua phòng của hắn là Tôn Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953389/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.