- Nhưng chúng ta là quan hệ sư đồ làm sao có thể.
Chu Nhược Vũ nhỏ giọng nói tựa như chịu ủy khuất.
- Quan hệ đó có ăn được không?.
Huyết Thần Hy không thích lối suy nghĩ này của Chu Nhược Vũ chút nào. Quá cổ hủ trong chuyện tình cảm, hèn gì đã ngoài 30 mà vẫn cô đơn.
Ừ nói hay lắm, ai kia 5000 tuổi mới bắt đầu chạy đi kiếm thê tử. Hãnh diện quá đi thôi.
Bầu không khí trở nên căn thẳng, Mỹ Mỹ lên tiếng đánh lảng sang chuyện khác.
- Hy Hy, thiếp muốn ăn món đó.
Mỹ Mỹ chỉ ngón tay vào món cá hấp để hơi xa so với chỗ của nàng.
Thấy vậy Huyết Thần Hy vươn tay gắp giùm, bỏ vào bát của Mỹ Mỹ.
- Sư phụ cũng ăn đi, thức ăn để nguội sẽ không ngon.
Âu Dương Giai Tuệ kéo lại tâm trạng cho Chu Nhược Vũ.
- Ừm.
Chu Nhược Vũ nhìn đến Mỹ Mỹ được Huyết Thần Hy quan tâm chăm sóc chu đáo như vậy, trong lòng tự nhiên sinh khó chịu, thật khó hiểu. Nàng cũng không quan tâm đến nữa, chậm rãi động đũa.
Chắc rằng sau ngày hôm nay khi nghe được lời thổ lộ của Huyết Thần Hy, Chu Nhược Vũ đã bắt đầu động tâm, bất quá lựa chọn vượt qua rào cản luân thường đạo lí hay bỏ lỡ đều phải để thời gian chứng minh.
*
Sáng ngày hôm sau, như thường lệ Lịch Liêu sẽ ra hồ cá rải thức ăn, nhưng hôm nay có gì đó khác lạ thì phải, chỉ có mấy con nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953387/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.