- Ha ha, giống thật đó chẳng khác một điểm.
Độc Nhãn Long sờ soạn gương mặt hiện tại của bản thân mà cảm thán.
- Đại ca... Ấy, đến cả giọng nói cũng thay đổi luôn này.
Bé Bự thích thú khi phát hiện ra điều thú vị.
- Ngực của cô gái này cũng to thật đó.
Vịt Trời dùng tay nâng nâng cặp ngực, háo sắc nói.
- Đi thôi, tránh chậm trễ thời gian.
Độc Nhãn Long lên tiếng nhắc nhở, đến bên bàn, cầm lên một dĩa bánh.
- Đừng có sờ nữa, ta đấm ngươi bây giờ.
Bé Bự trừng mắt cảnh cáo Vịt Trời khi thấy hắn sờ soạn hình thể của Tôn Vãn Y. Dù biết đây chỉ là bản sao nhưng Bé Bự không tránh khỏi ác cảm với hành động của Vịt Trời.
- Xì, không sờ thì không sờ làm gì căng vậy.
Vịt Trời chề môi nói, cầm lên dĩa bánh tương tự như của Độc Nhãn Long.
Trên tay mỗi người là một dĩa bánh y chang nhau, Độc Nhãn Long, Bé Bự và Vịt Trời đi ra khỏi phòng, chia ra ba hướng biến mất trong đêm tối.
*
Cung Bối Lạc đứng trước cửa phòng của Bà La Mặc Ca, đưa tay gõ mấy tiếng.
"Chi nha".
- Ta mới làm ít điểm tâm mang đến cho ngươi nếm thử.
Cung Bối Lạc cười nói, đồng thời đưa dĩa bánh cho Bà La Mặc Ca.
- Ngon thật đó, cảm ơn ngươi nhiều nha.
Bà La Mặc Ca không nghi ngờ gì, đưa tay cầm lên một khối bánh cắn ăn thử, tấm tắc khen rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-chien-tu-chan-gioi/1953385/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.