Mẹ kế nhanh chóng đưa tay chạm vào mặt và tóc của mình, sau khi xác nhận đã lấy lại cảm giác quen thuộc, lúc này bà mới cúi đầu kiểm tra tình trạng của ba nguyên thân.
Thấy ông ta dần dần bình phục, tiếp tục chìm vào giấc ngủ sâu, chỉ là khí sắc so với trước đó như già thêm mấy chục tuổi, mẹ kế lúc này mới thả lỏng, thở phào nhẹ nhõm nói: "Lão già này chẳng còn bao nhiêu nguyên khí nữa, chúng ta phải tìm người khác thay thế, mẹ thấy tên Vân Cảnh kia rất thích hợp, thằng nhóc này từ nhỏ đã không hợp với mẹ, nuôi dưỡng nó nhiều năm như vậy hẳn đã đến lúc nó phát huy tác dụng. Tuy rằng chưa trưởng thành, nguyên khí chắc chắn chưa bằng ba nó nhưng chắc cũng đủ dùng được vài năm......."
Âm linh sau khi ăn no đều đang lơ lửng phía sau lưng mẹ kế, nghe được mẹ kế đang kiếm đồ ăn mới cho chúng nó, trên mặt tức khắc tỏ ra hưng phấn, bất kể là bào thai lớn hay nhỏ đều há mồm phát ra tiếng cười the the, thanh âm không thê lương như trước nữa, nhưng khi nghĩ đến âm thanh này phát ra từ miệng của đám quái thai kia, vào lúc nửa đêm không những không khiến người khác cảm thấy dễ thương ngược lại còn sởn cả tóc gáy.
Mẹ kế thấy đám âm linh vui vẻ như vậy liền hừ lạnh một tiếng, xoay người đi về phía chiếc gương: "Đừng vui mừng quá sớm, tên nhóc kia có gì đó rất kỳ lạ, hôm nay đến cùng đã xảy ra chuyện gì mẹ còn chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tuong/3722324/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.