"Không phải hai em lâu rồi không gặp sao, có thể nhân cơ hội này ôn chuyện một chút."
Khương Tình nhìn cô một cái thật sâu rồi đưa ra chủ ý. Sau đó hắn mới quay sang nhìn Ninh Tố Ngọc: "Tố Ngọc, chiều nay tôi có việc, em nói chuyện với Nhan Tuyền xong thì có thể về luôn. Sinh viên sư phạm như em phải nhiều chú tâm vào học tập một chút, không cần cứ lâu lâu lại đi tìm tôi."
Sau đó hắn không cho Ninh Tố Ngọc có cơ hội nói gì đã thả lại cho Thịnh Nhan Tuyền một câu "xong việc sẽ gọi em" rồi đi mất.
Trên làn đường dành cho người đi bộ hiện tại chỉ còn mỗi cô và Ninh Tố Ngọc đứng ở đó.
"Cậu biết gần đây có quán nước nào không?"
Thịnh Nhan Tuyền điềm nhiên nhìn Ninh Tố Ngọc hỏi.
"Đi theo mình."
Thái độ của Ninh Tố Ngọc vẫn rất bình thường đưa cô băng qua đường, lại dọc theo đường đi tìm đến rồi một quán trà sữa.
Dáng vẻ còn rất quen thuộc, rõ ràng đến đây không ít lần.
Theo như lời thầy ấy thì... Quả là dễ hiểu.
Ninh Tố Ngọc không phải mới tiếp xúc với thầy ấy, mà có khả năng đã giữ liên lạc thật lâu. Còn có, rất gần gũi nữa.
Thú vị.
Tự nhiên cô cảm thấy thật thú vị. Ngược lại cô không còn quá xoắn xuýt hay mâu thuẫn nữa mà chỉ muốn nhìn xem Ninh Tố Ngọc sẽ nói gì với cô.
Hai người nhanh chóng chọn hai ly trà sữa rồi đến một góc vắng vẻ lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748807/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.