Nhìn thấy Ninh Tố Ngọc đi bên cạnh... Thầy ấy.
Cười nói...
Ký ức của cô liền bị cưỡng ép lạc về năm năm trước, thời điểm cô vừa lên lớp mười không bao lâu.
Lúc đó tụi cô chỉ mới vừa chuyển cấp, đối với trường cũ vẫn còn rất hoài niệm, cũng sẽ ghi nhớ công lao của thầy cô mà sẽ nghĩ trở về thăm họ. Nhưng lúc cô định đi thì Ninh Tố Ngọc xuất hiện, nói...
"Cậu không biết sao Nhan Tuyền?"
"Hả?"
Cô nên biết cái gì?
Thịnh Nhan Tuyền khó hiểu nhìn Ninh Tố Ngọc. Từ sau khi xảy ra vụ kia mối quan hệ của cô và Ninh Tố Ngọc chỉ duy trì ở mức bạn học hơi thân cận một chút. Mà cái hơi thân cận đó là do Ninh Tố Ngọc cố gắng mà ra. Một tháng đầu cô chẳng nói chẳng rằng gì với Ninh Tố Ngọc tiếng nào. Lúc đó thầy ấy còn bỗng nhiên dở chửng trẻ con, lạnh nhạt với cô một thời gian khiến cô càng giận chó đánh mèo. Trong tiềm thức cô luôn cho rằng nguyên nhân là do Ninh Tố Ngọc đã nói ra chuyện riêng của cô dù chẳng hiểu vì sao. Sau đó cô bận học tập cũng dần nguôi ngoai tâm tình nhưng cực ít đáp lại Ninh Tố Ngọc chứ đừng nói là chủ động nói chuyện.
Ba mẹ cô mới đầu chẳng biết nguyên nhân, cô cũng chẳng nói. Sau đó không hiểu tại sao họ lại biết...
"Chỉ là chút chuyện, con bé cũng không phải cố ý."
Không cố ý?
Được thôi, cô cũng chẳng nghĩ Ninh Tố Ngọc cố ý. Nhưng vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748808/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.