"Mọi người trừng con cũng không có ích gì đâu. Tính tình anh hai mọi người cũng biết rồi đấy. Nhưng mà con nói trước, chọc anh ấy bỏ nhà đi nữa, con sẽ không lãnh cái trách nhiệm này đâu."
Khương Minh mới không sợ, còn đánh phủ đầu.
"Thằng con vô tích sự!"
Khương mẹ liền đập hắn.
"Con vô tích sự hả!? Nếu không phải con gồng gánh thì các người có đợi được anh hai về không!! Giờ có anh hai thì hắt hủi con, các người thật quá đáng!"
Khương Minh oán hận hô lên.
Người xung quanh lại xem như hắn đánh rắm.
"Được thôi, vậy mọi người tự giải quyết đi. Dù sao con cũng không tiếp tay cho các người đâu."
Cái người anh kia của hắn giỏi nhất là chèn ép người. Mà hắn ở trong cái nhà này thiếu thốn địa vị nhất, hắn không tự bảo vệ mình thì phải bảo vệ ai, đợi ai đến bảo vệ hắn đây.
Nói xong hắn liền phắn thẳng, không cho ai kịp phản ứng.
"Cái thằng trời đánh này!"
Khương mẹ ngăn không kịp, lại nhìn một đám người ném chuột sợ vỡ bình mà bất lực than.
"Giờ phải làm sao?"
Khương cha lại hỏi.
"Ông chỉ biết hỏi thôi!"
Khương mẹ sừng sộ lên.
Khương cha rụt cổ.
Mấy đời Khương gia đều là hổ phụ vô khuyển tử, tự nhiên đến đời này lại lọt ra một Khương cha không có tài năng. Trước khi có Khương Tình mọi sự trong nhà đều là ông nội Khương gồng gánh là chính. Cũng may Khương mẹ cũng có tài, có thể thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748615/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.