Thịnh Nhan Tuyền lại làm sao không biết tương lai của mình càng thêm khó khăn rồi. Cô vốn muốn làm như mình là không khí, nhưng sau khi thầy ấy nói ra lời kia, cô bị ba đôi mắt nhìn tới lại không thể giả bộ được nữa. Haizz...
"Chào mọi người. Cháu là Thịnh Nhan Tuyền. Là..."
Cô nói tới đây thì ngừng, ánh mắt của mấy người kia lại càng gắt gao bám chặt vào người cô. Cô còn nhìn thấy Đặng Thanh Hoài đánh mắt với mình, ý tứ trong đó khiến cô cười khổ. Cô có chút hờn giận vô cớ, âm thầm oán hận mà vung vẩy bàn tay đang nắm lấy nhau của cô và thầy, ngoài mặt lại đổi một cái biểu tình khác. Dưới ánh mắt của bọn họ, cô khẽ mĩm cười, thản nhiên nói: "Là người yêu của thầy."
Không chỉ ba người kia mà cả Khương Tình cũng hơi giật mình cúi đầu nhìn cô. Trong mắt hắn lóe lên chút ánh sáng khó lường mà ba người phụ nữ kia vừa nhìn đã thầm than ôi thôi hết cứu nổi. Nhưng họ lại rất kinh ngạc vì thái độ của Thịnh Nhan Tuyền. Họ không nghĩ cô lại thẳng thắn tự tin như vậy. Rõ ràng mới nãy cô còn...
Chỉ là họ không có định từ bỏ sớm như vậy. Cho dù họ đã rất mong Khương Tình có thể yêu đương, nhưng cũng phải với người môn đăng hộ đối một chút. Khương mẹ liền không kiêng nể gì mà lấy ra tư thái mẹ chồng đánh giá con dâu xấu nhìn Thịnh Nhan Tuyền: "Thật sao? Cô chưa có nghe thằng Tình nó nói..."
"Mẹ, hôm qua chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748614/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.