Khương Tình quả thật có hơi bất ngờ. Cái miệng ăn mắm ăn muối của hắn lại muốn phát huy tác dụng không đúng chỗ đúng nơi: "Tôi còn tưởng em thật rộng lượng..."
Không ngờ em cũng có lòng ganh đua.
"Cái gì cũng có giới hạn thôi chứ..."
Thịnh Nhan Tuyền uất ức nói.
"Phải, em nói đúng. Cái gì cũng phải có giới hạn thôi. Cho nên em khó chịu chẳng có gì sai, không cần phải canh cánh ở trong lòng."
Khương Tình nhẹ giọng vỗ về, còn nắm tay cô cổ vũ.
"Em tự nhận mình chẳng có hổ thẹn gì với cậu ta. Cho nên nếu cậu ta làm ra chuyện quá đáng, em sẽ không tha cho cậu ta đâu."
Thịnh Nhan Tuyền hung dữ nói. Lại giống như đang cảnh cáo người đàn ông đừng nên có suy nghĩ nói đỡ cho Ninh Tố Ngọc, cũng như nói cho hắn cô chẳng phải thánh mẫu đâu.
"Tôi đã biết em hung dữ từ năm năm trước rồi."
Khương Tình lại còn có lòng trêu chọc nói.
Nhưng chút trêu chọc đó lại thành kích thích Thịnh Nhan Tuyền bùng nổ, nói hết những uất hận tủi thân cô để trong lòng bao lâu nay ra. Nói đến mệt mỏi, cô ngã đầu vào ghế ngủ mất. Lúc ngủ có vẻ còn nằm mơ, mơ thấy những chuyện khiến mình không vui nên mặt luôn bí xị, trề môi đầy ai oán.
Khương Tình nhìn mà buồn cười, cũng đau lòng. Hắn không có cảm thấy cô nhỏ nhen hay so đo. Cô dám yêu dám hận sinh động như vậy mới càng thu hút hắn. Hắn chỉ sợ cô quá mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-toi-co-y-nghi-do-voi-toi/2748617/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.