“Có vẻ như mấy người đang nhắc đến tôi?”
Từ ngoài cửa có một tiếng động thật vô lễ.
Cũng chỉ là tiếng bước chân nhưng thái độ của người tới thật chẳng ra làm sao.
Ấn đường Chi Dương nhăn nhúm, người đến chẳng phải ai xa lạ mà lại là Trạch Vũ.
“Đông đúc thật. So với tưởng tượng của tôi thì Tiêu gia lụi bại cũng vẫn có người quẫy đuôi chạy đến.”
Trạch Vũ đánh mắt về phía Chu Diểu.
“Nhỉ?”
Tiêu Sở Lam thấy hắn, cô ngay lập tức đứng dậy, chuyển về phía anh một cách dè dặt và chậm chạp.
Chi Dương giương mắt nhìn cô, trong lòng rất giận, những gì chị ta đã nói đều trở thành vô nghĩa rồi.
Tiêu Sở Lam không để ý đến điều ấy, bỏ qua ánh nhìn của Chi Dương đang dần trở nên thất vọng, đưa tay với lấy Trạch Vũ.
“Anh… Trạch Vũ…”
Hắn nhìn cô, nửa lời không nói, tay cô giữ trên không trung nửa ngày cũng không khiến hắn muốn giữ lấy một lần.
“Trạch Vũ, sao anh không đợi em?” Sở Du tiến lên ôm lấy tay hắn.
Tiêu Sở Lam vội vàng thu tay, ánh mắt tiều tụy thấm đẫm cảm giác bất an.
Sở Du: “Chị Lam? Chị cuối cùng cũng về rồi, em còn tưởng chị sẽ đi luôn không về chứ?”
Sở Lam tươi cười phủi phủi vai cô, mỉm cười:
“Chị đừng lo, em biết chuyện giữa chị và Trạch Vũ rồi. Chị chỉ là muốn bù đắp cho anh ấy cho nên mới đồng ý lấy anh ấy đúng không? Em đều hiểu. Chị ở cùng Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-the-nguoi-anh-yeu-khong-phai-toi-/3464887/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.