Giống như một giấc mộng dài.
Cô nàng nửa tỉnh nửa mê, giống như có mảnh linh hồn nhập lại thân xác, mở mắt nhìn quanh sự vật ngỡ như thật thật giả giả, cô nhìn bàn tay mình bấm vào nhau.
Thật giống như chẳng có chuyện gì.
Nhưng bản thân Tiêu Sở Lam tự hỏi, liệu có một giấc mơ nào chân thực đến mức khiến nửa đầu ê đau và đôi mắt sưng húp hay không?
Hay dù khóc lóc quằn quại trong một cơn ác mộng, thì những vết hằn đỏ trên tay cũng không giống như là giả.
Cô bần thần nhìn lòng bàn tay một lúc, sau đó tự tát vào mặt mình.
Cảm giác hơi đau rát, nhưng những điều trước mặt lại khiến cô cảm thấy không thật chút nào.
Nếu là thật thì cô phải tan xác, chết rồi mới phải.
Nhưng chuyện trước mắt là sao đây?
Một căn phòng lớn, nắng từ ngoài cửa hắt vào trong phòng chiếu rõ vài hạt bụi đang tung tăng nhảy múa, không khí thinh lặng.
Cảm giác xa lạ này, bình yên đến mức khiến người ta phải lo sợ dè dặt.
Bỗng lúc này lại có tiếng bước chân, bên ngoài có tiếng động khiến Tiêu Sở Lam ngay lập tức phải dùng đôi mắt tò mò nhìn về phía cánh cửa.
Người xuất hiện sẽ là ai?
Tiếng bước chân ngày càng dồn dập, người kia bước tới, cánh cửa mở ra.
“Em dậy rồi à?”
Tiêu Sở Lam trợn trừng mắt, giống như không tin người này có thể xuất hiện trước mắt mình.
“Tại sao chị lại ở đây?”
Người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-the-nguoi-anh-yeu-khong-phai-toi-/3442889/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.